Nghe thấy câu hỏi đầy nghi ngờ của CUNG VÂN TIÊU, TÔ YÊN lúng túng đến mức không biết nên nói gì.
Cô ngẩng đầu nhìn anh, đôi mắt long lanh ánh lên vẻ ngượng ngùng pha lẫn chút sợ hãi bị phát hiện.
“Chắc là… trùng hợp thôi! Anh nghĩ quá nhiều rồi! ” Cô cười gượng, cố giữ bình tĩnh.
---
CUNG VÂN TIÊU không dễ bị đánh lừa. Anh híp mắt, ánh mắt sắc bén đầy nghi hoặc.
“Tô Yên, em nghĩ anh ngốc đến mức tin lời giải thích qua loa của em sao? ”
Từng lời anh nói như đâm thẳng vào lòng cô. TÔ YÊN tránh ánh mắt của anh, khẽ cắn môi.
“Em. . . ”
“Thành thật đi, có phải em cố tình tránh né không? Em không muốn có con với anh sao? ”
Câu hỏi của anh khiến TÔ YÊN bối rối, không biết trả lời thế nào.
“Không phải như anh nghĩ đâu. . . Chỉ là…”
“Chỉ là gì? ” CUNG VÂN TIÊU bước lại gần hơn, giọng nói trầm thấp nhưng đầy uy quyền khiến cô cảm thấy áp lực.
---
TÔ YÊN hít sâu một hơi, biết rằng không thể tiếp tục giấu diếm.
“Được rồi, em thừa nhận. Em cố tình tránh… vì em chưa sẵn sàng. Em không biết liệu anh có thực sự muốn có con hay không, hay chỉ là áp lực từ những người xung quanh. Em sợ…”
Nghe lời thú nhận từ cô, ánh mắt của CUNG VÂN TIÊU dần dịu đi. Anh đặt tay lên vai cô, buộc cô đối mặt với mình.
“Tô Yên, em nghĩ anh không muốn có con với em sao? Hay em không tin vào tình cảm của anh? ”
“Không phải vậy! Em chỉ…”
“Không còn nhưng gì cả. ” Anh ngắt lời cô, giọng nói đầy chắc chắn. “Từ giờ, anh muốn em nhớ rằng, mọi quyết định của chúng ta đều vì cả hai, không phải vì sợ hãi hay né tránh. Anh muốn một gia đình trọn vẹn, và anh muốn cùng em xây dựng điều đó. ”
---
Câu nói của anh khiến trái tim TÔ YÊN mềm nhũn. Nhưng trước khi cô kịp nói gì, anh bất ngờ cúi xuống, ôm cô chặt vào lòng.
“Yên tâm, dù em chưa sẵn sàng, anh sẽ đợi. Nhưng đừng cố giấu anh bất cứ điều gì nữa. Anh không muốn em chịu áp lực một mình. ”
TÔ YÊN rưng rưng nước mắt. Cô vòng tay ôm lấy anh, thì thầm:
“Vâng, em sẽ không giấu anh nữa. ”
---
Nhưng ngay lúc này, CUNG VÂN TIÊU lại cúi đầu xuống, cắn nhẹ vào vành tai cô, giọng trầm thấp mang theo sự cợt nhả:
“Còn bây giờ thì… em đã chuẩn bị tâm lý cho đêm nay chưa? Anh nghĩ chúng ta nên thử lại ngay lập tức. ”
“Anh! ” TÔ YÊN đỏ bừng mặt, định đẩy anh ra nhưng không ngờ lại bị anh kéo mạnh về phía giường.
“Đừng lo, anh chỉ đang… giúp em thả lỏng thôi. ”
Và với một cái kéo mạnh mẽ, một phần chiếc váy ngủ của TÔ YÊN bị xé rách.
“CUNG VÂN TIÊU! ”
Cô vừa thẹn vừa tức, nhưng nhìn thấy nụ cười ranh mãnh của anh, cô chỉ có thể che mặt, không biết làm gì khác.