Chương 558: Đòi 7 châu Hưng Hóa
Lân đứng dậy chuẩn bị rời đi, bởi hắn biết cậu nhóc này sẽ không nói ra những bất công mà hắn đang chịu đựng
“Con là ai, chỉ có con mới quyết đinh được, nếu số mệnh bất công hãy đứng dậy đấu tranh chống lại vận mệnh, đừng buông xuôi để trở thành một kẻ vô dụng. Con không thể làm hài lòng tất cả mọi người, bởi trong số đó đâu phải ai cũng là con người. Ta biết con là người thông minh, chỉ liếc mắt là có thể thấy được dụng tâm của người khác, chẳng qua là con quá cố chấp với bản thân, luôn tự lừa dối mình nên mới cam chịu như vậy. Thời gian tới ta sẽ cho con thấy tình người ấm lạnh, hy vọng con có thể tự mình tỉnh ngộ…haizz nếu cuộc sống dễ dàng thì con người đã không chào đời bằng tiếng khóc”
Nói rồi Lân bước ra cửa đi thẳng [Xem ra lần này lão già như ta lạy phải dụng tâm kế nữa rồi]
Đứa con cả thấy cha nuôi mình bỏ đi thì cũng vội chạy theo sau “Lão hồ ly, chuyện cứ như thế mà bỏ qua à”