---
### **Bữa Sáng và Lời Mời Bí Ẩn**
Tại bàn ăn, Cung Vân Tiêu đang đút cháo cho Tô Yên, tạo nên khung cảnh ấm áp mà ai nhìn cũng phải ngưỡng mộ. Đứng bên cạnh, Lộ Viễn Hàng vừa nhấm nháp chiếc bánh vừa cười khì với Tô Yên:
**"Cảm ơn phu nhân đã ban bữa sáng. "**
Cung Vân Tiêu liếc nhìn anh ta với ánh mắt đầy vẻ xem thường:
**"Ăn thì lo mà ăn, đừng ồn ào. "**
Lộ Viễn Hàng vội vàng ngậm miệng, cúi đầu tập trung vào phần bánh của mình. Trong khi đó, Cung Vân Tiêu vẫn dịu dàng đút cháo cho Tô Yên, như thể thế giới xung quanh chẳng liên quan gì đến anh.
Sau bữa sáng, cả ba lên xe thẳng tiến đến **Thiên Cơ Doanh**. Đây là lần đầu tiên Tô Yên được đến nơi mà mọi người vẫn nghe danh nhưng chưa ai thực sự hiểu hết.
---
### **Sự Lộng Lẫy của Thiên Cơ Doanh**
Bên ngoài, trụ sở của Thiên Cơ Doanh trông như một tòa nhà bình thường. Nhưng khi bước vào bên trong, Tô Yên bị choáng ngợp bởi sự xa hoa, tinh tế. Những hành lang lát đá cẩm thạch bóng loáng, ánh sáng từ các đèn chùm pha lê rọi xuống khiến mọi thứ sáng bừng như cung điện.
**"Thế nào, có phải ngoài sức tưởng tượng không? "** Cung Vân Tiêu nắm tay cô, khẽ mỉm cười hỏi.
Tô Yên khẽ gật đầu, ánh mắt không giấu nổi sự kinh ngạc:
**"Đây đúng là một nơi đầy bí ẩn, vừa hiện đại, vừa có nét gì đó quyền uy, mạnh mẽ. "**
Tại phòng họp, các thành viên chủ chốt của Thiên Cơ Doanh đã ngồi đợi. Ai nấy đều là tinh anh trong các lĩnh vực khác nhau. Có người da trắng, da đen, cũng có người Á Đông, tất cả đều toát lên khí chất xuất chúng.
Cung Vân Tiêu bước vào, ánh mắt lạnh lùng lướt qua mọi người:
**"Hôm nay, ta muốn giới thiệu một người rất đặc biệt. "**
Anh kéo Tô Yên đến gần, nhìn cô đầy tự hào:
**"Đây là phu nhân của ta, Tô Yên. Từ nay, cô ấy sẽ là chủ nhân thứ hai của các người. "**
Cả phòng họp im lặng trong chốc lát. Tuy vậy, không ai dám tỏ thái độ phản đối. Với họ, Cung Vân Tiêu là tất cả, và những gì anh nói đều là mệnh lệnh.
**"Mọi người có ý kiến gì không? "** Anh lạnh lùng quét mắt qua từng người.
Đáp lại chỉ là những cái lắc đầu đầy kính cẩn. **"Chúng tôi sẵn sàng tuân lệnh phu nhân! "** Một trong các thành viên đứng lên nói lớn.
Tô Yên nở nụ cười nhẹ, nhưng trong lòng không khỏi bối rối. Cô cảm nhận được quyền uy của chiếc tín vật vừa được giao vào tay mình, đồng thời hiểu rằng đây không chỉ là niềm vinh dự, mà còn là trách nhiệm nặng nề.
---
### **Màn Kịch Của Tần Phương Phương**
Khi hai người trở về biệt thự, một sự việc không mấy dễ chịu đã xảy ra.
**"Ngoại, con về rồi! "**
Vừa bước vào phòng khách, Tô Yên thấy bà ngoại của Mễ Gia đang đứng, vẻ mặt đầy khó xử. Bên cạnh bà là một người phụ nữ ăn mặc lộng lẫy, trang điểm kỹ lưỡng, nhưng ánh mắt lại đầy sự tính toán.
**"Lạnh thiếu gia, chào anh! Anh còn nhớ tôi không? Tôi là Tần Phương Phương, chị họ của Mễ Gia. Chúng ta đã từng gặp nhau! "**
Lạnh Phong nhíu mày, ánh mắt lạnh lẽo nhìn thoáng qua người phụ nữ. Anh không đáp lời, chỉ bước thẳng về phía trước, bỏ lại Tần Phương Phương với vẻ mặt đỏ bừng vì xấu hổ.
Mễ Gia đứng bên cạnh, ánh mắt sắc như dao, nhìn thẳng vào chị họ của mình. Cô nhận ra ngay ý đồ của Tần Phương Phương – rõ ràng là nhắm vào Lạnh Phong.
**"Chị Phương Phương, chị đến đây làm gì? "** Giọng nói của Mễ Gia lạnh lùng vang lên, khiến bà ngoại của cô cũng phải lo lắng.
**"Gia Gia, chị đến để giúp đỡ em thôi! Với lại, chị cũng có chuyện muốn nói với Lạnh thiếu gia. "** Tần Phương Phương cười nhẹ, nhưng không che giấu được ánh mắt rạo rực khi nhìn theo bóng dáng Lạnh Phong.
**"Giúp đỡ? Hay là chị muốn chen vào chuyện của tôi và Lạnh Phong? "**
Câu nói thẳng thừng của Mễ Gia khiến bà ngoại hoảng hốt, vội vàng kéo Tần Phương Phương ra ngoài:
**"Phương Phương, cháu về trước đi, đừng gây rắc rối ở đây nữa! "**
Tuy nhiên, Tần Phương Phương không chịu rời đi, cố tình vùng vẫy và lớn tiếng:
**"Bà ngoại, cháu biết chỗ ở của người mà Lạnh thiếu gia đang tìm. Cháu có thể giúp anh ấy, chỉ cần anh ấy chịu nghe cháu nói. "**
Lạnh Phong lúc này đã quay lại, ánh mắt sắc bén như dao cạo quét qua Tần Phương Phương. Anh lạnh lùng nói:
**"Cô biết rõ không? "**
Tần Phương Phương vội vàng gật đầu, cố gắng lấy lại dáng vẻ quyến rũ:
**"Tất nhiên rồi! Nếu anh cần, tôi sẵn sàng nói tất cả. "**
Mễ Gia đứng bên cạnh siết chặt nắm tay, cố gắng giữ bình tĩnh. Cô biết mình không thể để Tần Phương Phương đạt được ý đồ.
---
**Truyện được dịch bởi Truyện City. **