**Chương 16: Kế Hoạch Điên Cuồng**
Cả doanh trại chìm trong im lặng khi nghe lời tuyên bố của Tần Ca. **"Quét sạch toàn bộ Thổ Lang Cốc"**, một kế hoạch điên rồ mà ngay cả những người can đảm nhất cũng cảm thấy khó tin.
---
**Phản ứng trái chiều**
Lôi Bạo trợn mắt nhìn Tần Ca, rồi quay sang Phong Liệt:
“Lão Phong, ta không nghe nhầm chứ? Hắn muốn quét sạch tất cả sao? Hai mươi đoàn sói! Đây là chuyện mà một đội quân cấp quốc gia còn khó mà thực hiện! ”
Phong Liệt không nói gì, chỉ im lặng nhìn Tần Ca, ánh mắt đầy suy tư.
Phía bên kia, Gia Cát Tiểu Lượng cũng không giấu nổi sự bối rối, nhưng cố giữ bình tĩnh, hỏi:
“Đại ca, ngài có nghĩ rằng kế hoạch này quá liều lĩnh không? Chúng ta đã bị thương, quân số không đủ, lại bị vây trong một khu vực nguy hiểm. Liệu còn cơ hội để thực hiện không? ”
---
**Lập luận của Tần Ca**
Tần Ca đứng dậy, ánh mắt sắc bén quét qua toàn quân, giọng nói mang theo sự quyết đoán và trọng lượng:
“Đúng, chúng ta đang bị vây khốn, nhưng chính vì vậy, chúng ta phải tận dụng cơ hội. Càng kéo dài thời gian, áp lực từ phía sau sẽ càng lớn khi đội quân của Tinh Diệu ở cửa cốc áp sát. Nếu chúng ta chỉ biết phòng thủ và chờ đợi, kết quả cuối cùng cũng là bị tiêu diệt.
Quét sạch sói không chỉ là kế hoạch điên rồ, mà còn là cách duy nhất để chúng ta tạo ra một con đường sống! ”
Hắn chỉ tay vào bản đồ phác họa trên mặt đất:
“Các ngươi nhìn xem. Thổ Lang Cốc là một cái bẫy tự nhiên. Nếu không giải quyết triệt để các bầy sói, chúng ta sẽ luôn bị quấy nhiễu từ mọi phía. Nhưng nếu quét sạch toàn bộ, chúng ta sẽ kiểm soát được cốc, biến nguy thành cơ hội! Không chỉ giữ mạng, mà còn thu được vô số chiến lợi phẩm. ”
---
**Phong Liệt đồng ý**
Phong Liệt ngẩng đầu, ánh mắt rực lên ánh sáng:
“Tần huynh nói đúng. Nếu đã không còn lựa chọn, vậy thay vì phòng thủ bị động, chúng ta nên phản công. Đây không chỉ là chiến đấu vì mạng sống, mà còn là cơ hội để rèn luyện quân đội. ”
Lôi Bạo xoa xoa cái chân bị thương, gào lớn:
“Được! Nếu đã chết, thì chết oanh liệt! Ta sẽ đi đầu! ”
---
**Chia quân và kế hoạch chi tiết**
Tần Ca gật đầu, bắt đầu phân công:
“Để đảm bảo thành công, chúng ta sẽ chia quân thành hai nhóm:
1. **Nhóm tấn công chính**:
- Dẫn đầu bởi ta, Phong Liệt, Lôi Bạo.
- Nhiệm vụ: Tiêu diệt từng đoàn sói một, tập trung tiêu diệt nhanh thủ lĩnh và tinh nhuệ.
2. **Nhóm phòng thủ và tiếp viện**:
- Do Gia Cát Tiểu Lượng chỉ huy, cùng với Bì Chí Sơn và các thợ rèn.
- Nhiệm vụ: Giữ vững doanh trại, bảo vệ dân binh và tiếp tế cho nhóm tấn công. ”
Tần Ca tiếp tục:
“Chúng ta sẽ tiến hành **chiến thuật đốt cháy cánh đồng**. Dùng các bầy sói làm lá chắn và pháo đài sống, đốt cháy từng góc cốc. Khiến toàn bộ bầy sói phải dồn vào một khu vực cuối cùng, nơi chúng ta có thể quét sạch chúng một lần duy nhất! ”
---
**Gia Cát Tiểu Lượng ngần ngại**
“Nhưng đại ca, điều này sẽ khiến chúng ta tiêu hao rất nhiều sức lực. Một khi không còn đủ khả năng chiến đấu, đội quân của Tinh Diệu sẽ đánh úp từ phía sau. Lúc đó thì sao? ”
Tần Ca cười lạnh:
“Chính vì vậy, ta cần thời gian. **Giao cho Ta Nhất Thương Thác dẫn đội trinh sát ra ngoài cốc, tìm hiểu động tĩnh của Tinh Diệu. Nếu bọn chúng dám tiến vào, chúng ta sẽ biến chúng thành con mồi của bầy sói còn sót lại. Đây là một cuộc chiến cả về chiến thuật lẫn tâm lý! ”
---
**Khích lệ quân đội**
Nhìn thấy ánh mắt còn ngờ vực của nhiều người, Tần Ca quét mắt qua một lượt, giọng nói vang lên đầy uy nghiêm:
“Chúng ta không còn đường lùi. Nếu không muốn chết như những con cừu non, thì hãy chiến đấu như mãnh hổ! Ta Tần Ca hứa với các ngươi, dù sống hay chết, ta sẽ cùng các ngươi đối mặt! Ai muốn bỏ cuộc, bây giờ có thể rời đi. Nhưng hãy nhớ, đây sẽ là cơ hội duy nhất để thay đổi vận mệnh! ”
Sự kiên quyết và lòng dũng cảm của hắn truyền sang tất cả mọi người. Những tiến hóa giả và dân binh, dù còn sợ hãi, nhưng ánh mắt bắt đầu rực sáng với ý chí chiến đấu.
---
**Khởi đầu chiến dịch**
Ngay sau đó, đội quân được chia ra theo kế hoạch. Tần Ca dẫn đầu nhóm tấn công chính, bắt đầu cuộc đột phá. Những con sói đầu tiên bị tiêu diệt nhanh chóng, và cả đội càng lúc càng tiến sâu hơn vào cốc, để lại phía sau ánh lửa bập bùng và mùi cháy khét.
Phía xa xa, Tần Ca cảm nhận được luồng sát khí nặng nề, ẩn sau màn sương dày đặc.
“Chúng đang đợi…” Tần Ca lẩm bẩm. **“Kẻ đứng sau chuyện này, rốt cuộc là ai? ”**
---
**"Truyện được dịch bởi Truyện City"**