**Chương 17: A Hổ**
Khi đã xác định được vị trí phòng thủ, Tần Ca lập tức bắt tay vào triển khai kế hoạch.
---
### **Sự chuẩn bị tại tiểu hạp cốc**
Khi quân đội di chuyển đến tiểu hạp cốc, tất cả mọi người đều hiểu rằng đây sẽ là trận chiến sống còn. Hạp cốc này vừa khít để ngăn chặn sự tấn công của một lượng lớn sói, nhưng cũng đồng thời là cái bẫy chết người nếu đối phương phá được phòng tuyến.
Tần Ca cầm đầu, tổ chức mọi người xây dựng phòng tuyến. Chỉ trong thời gian ngắn, một bức tường đá cao ngang ngực được dựng lên tại miệng cốc, tạo thành một **trận địa tam giác** với ba lớp phòng thủ rõ rệt.
“Phòng tuyến này sẽ làm chậm đáng kể tốc độ tấn công của sói và giúp chúng ta tiêu hao chúng dần dần,” Tần Ca giải thích khi giám sát các đội.
---
### **Phân công nhiệm vụ**
**1. Đội tiên phong:**
- Dẫn đầu bởi Tần Ca, A Hổ và những người có sức mạnh cao nhất.
- Nhiệm vụ: Đứng tại vị trí "mũi tên" của trận địa, trực tiếp đối đầu với bầy sói.
**2. Đội tiếp viện:**
- Gồm những người tạm thời không có vũ khí hoặc cần hồi phục.
- Được chỉ huy bởi Gia Cát Tiểu Lượng, nhiệm vụ là vận chuyển đá, vũ khí và hỗ trợ hồi máu cho tiền tuyến.
**3. Đội phòng thủ dự bị:**
- Do Lôi Bạo và Phong Liệt chỉ huy.
- Sẵn sàng thay thế các đội bị tổn thất lớn hoặc bị đánh lùi.
---
### **A Hổ lộ tiềm năng**
Trong khi Tần Ca bận rộn chỉ huy các đội, A Hổ đứng một mình ở một góc, cầm cây đại chùy lên múa may. Những động tác của hắn vừa vụng về, vừa mạnh mẽ đến mức những người đứng gần phải tránh xa vì sợ bị vạ lây.
“Gã này đúng là ngốc,” một tiến hóa giả cười khẩy. “Đến giờ vẫn chưa học được một chút võ kỹ cơ bản nào, chỉ biết dùng sức mạnh ngu ngốc. ”
Tần Ca tình cờ nghe được, cười nhạt, bước tới gần A Hổ:
“A Hổ, ngươi luyện thế nào rồi? ”
A Hổ giật mình, đỏ mặt vì xấu hổ:
“Đại nhân. . . ta chỉ nhớ được ba chiêu trong tám chiêu ngài dạy thôi. . . ”
Nghe vậy, một số người bật cười, nhưng Tần Ca không hề giận, chỉ nghiêm túc quan sát và nói:
“Ba chiêu cũng đủ rồi. Quan trọng không phải là học nhiều, mà là dùng tốt. Nào, đến đây, ta thử sức với ngươi. ”
A Hổ chần chừ, nhưng khi thấy ánh mắt kiên định của Tần Ca, hắn nắm chặt cây đại chùy, bước lên.
**Ầm! **
Chỉ trong một chiêu va chạm, Tần Ca đã phải lùi lại ba bước vì sức mạnh khủng khiếp của A Hổ. Cảm giác như một tảng đá khổng lồ vừa nện xuống.
“Quả nhiên là mạnh thật! ” Tần Ca thầm nghĩ, miệng nở nụ cười. “Nhưng còn quá thô, chỉ có sức mạnh mà không có kỹ thuật. ”
Tần Ca lập tức hướng dẫn A Hổ, tận tay điều chỉnh từng tư thế. Mỗi khi hắn đập chùy, Tần Ca đều dùng dao gỗ đánh vào khuỷu tay hoặc cổ tay của hắn, buộc hắn sửa lại. Qua vài giờ, A Hổ bắt đầu thực sự nắm được **"Tam chiêu thôn thiên"** trong bộ búa pháp.
“Tốt! Tốt lắm! ” Tần Ca cười lớn. “Ngươi mà luyện được chiêu này thành thục, sau này đối đầu với quái vật cấp cao cũng không phải e ngại! ”
A Hổ nhìn Tần Ca, ánh mắt đầy cảm kích:
“Đại nhân. . . ta sẽ không phụ lòng ngài! ”
---
### **Kế hoạch "Hạp cốc sương mù"**
Khi tất cả mọi thứ đã sẵn sàng, Tần Ca bước lên tường đá, nhìn Gia Cát Tiểu Lượng và nói:
“Đến lúc rồi, bắt đầu dùng kỹ năng **Tụ Sương** đi! ”
Gia Cát Tiểu Lượng gật đầu, chắp tay trước ngực. Một luồng sương trắng mỏng bắt đầu xuất hiện từ lòng bàn tay hắn, lan tỏa khắp hạp cốc.
Sương mù nhanh chóng dày đặc, che phủ toàn bộ trận địa. Mọi người đứng bên trong không thể nhìn xa hơn vài bước chân.
“Thật là kỳ diệu! ” Lôi Bạo kinh ngạc nói. “Đối phương mà xông vào, đảm bảo sẽ loạn thành một mớ. ”
Tần Ca gật đầu:
“Sương mù không chỉ khiến kẻ địch mất phương hướng, mà còn giúp chúng ta bảo toàn lực lượng. Khi bầy sói hoặc đội quân của Tinh Diệu xông vào, chúng sẽ không biết mình đang đối đầu với bao nhiêu người. ”
---
### **Cuộc chiến bắt đầu**
Chỉ vài phút sau, tiếng tru dài của bầy sói vang lên từ xa, ngày càng gần.
“Chúng tới rồi! ” Phong Liệt hô lớn, ánh mắt đầy sát khí.
Tần Ca không nói gì, chỉ lặng lẽ rút **Tàn Nha** ra khỏi vỏ, đứng ở vị trí đầu mũi của trận địa. Sau lưng hắn, A Hổ giơ cao cây đại chùy, như một ngọn tháp sừng sững.
Cả hạp cốc chìm trong tiếng gió rít và tiếng tru gào của sói. Không ai thấy gì, nhưng tất cả đều siết chặt vũ khí, chờ đợi thời khắc sinh tử.
“Các ngươi nghe đây! ” Tần Ca hét lớn, giọng vang vọng qua sương mù. “Chúng ta không còn đường lùi! Phải sống sót bằng bất cứ giá nào! Hôm nay, hoặc là sói chết, hoặc là chúng ta! ”
Những tiếng hét đồng thanh vang lên đáp lại. Sương mù dày đặc trở thành bức màn che giấu một trận chiến đẫm máu sắp sửa diễn ra. . .
---
**"Truyện được dịch bởi Truyện City"**