Vốn tưởng rằng việc nhắc nhở sẽ khiến Lục Ly để tâm hơn.
Nào ngờ, chàng trai nghe xong chỉ nhàn nhạt đáp:
"Chuyện này để tôi lo, anh cứ tập trung vào việc thu hút nhân khẩu. "
"Việc khai hoang trồng trọt cũng không được lơ là. Khi dân số tăng lên, nhu cầu tiêu thụ cũng sẽ lớn hơn, phải chuẩn bị trước. "
Lâm Thiên Hạ dở khóc dở cười.
Hễ nhắc đến nhân khẩu và trồng trọt, Lục Ly lúc nào cũng suy tính tỉ mỉ mọi mặt.
Nhưng vì sao lại lơ là phòng thủ đến mức này?
Chẳng lẽ hắn thực sự không lo lắng rằng khe nứt sẽ bùng phát, phá hủy nơi trú ẩn sao?
Lâm Thiên Hạ còn định tiếp tục khuyên bảo Lục Ly để hắn nghiêm túc suy xét về nguy cơ ba ngày tới.
Nhưng lúc này, Lục Ly đã đứng lên, lấy ra một vật giống như bản thỏa thuận.
"Thôi, cứ như vậy đi, tôi ra ngoài một lát. . . "
"Ơ, ngài Lục không ăn cơm rồi hãy đi sao. . . " Lâm Thiên Hạ cũng đứng lên muốn tiễn, nhưng lại thấy thân hình Lục Ly bị những sợi chỉ dày đặc quấn lấy, biến mất ngay tại chỗ.
Chỉ còn lại hai cha con nhà họ Lâm trong phòng nghị sự, ngơ ngác nhìn nhau đầy mờ mịt.
Quái đàm đặc biệt, [Sòng bạc Kỳ Dị].
Thân ảnh Lục Ly hiện lên, dưới ánh nhìn chăm chú của bốn người lao công, hắn thẳng tiến về phía Hán Sâm.
"Ông Hán, vé vào bí cảnh làm được bao nhiêu rồi? "
Hán Sâm đang mân mê một vật trông giống như máy photocopy, không ngẩng đầu mà đáp:
"500 tấm, một tấm đổi một viên nguyên tinh cấp một. "
"Nguyên liệu mà cậu đưa tôi sắp hết sạch rồi. "
"Tiêu hao cũng lớn thật. . . " Lục Ly chậc lưỡi:
"Xác định là dùng nguyên tinh cấp một để sản xuất vé là phương pháp tối ưu nhất? "
"Là cách hiệu quả nhất mà tôi biết. " Hán Sâm chỉnh lại.
Đồng thời, ông đá nhẹ một cước vào chiếc máy photocopy.
Cỗ máy vốn đang im lìm lập tức phát ra tiếng ầm ầm, bắt đầu vận hành rầm rộ, nhả ra từng tấm vé vào bí cảnh sòng bạc.
Lục Ly nhướn mày nhìn về phía bốn người lao công đang co rúm trong góc:
"Quy tắc giả đã hoàn thiện thế nào rồi? "
Bốn người nhìn nhau, không ai dám mở lời trước.
Cuối cùng, người mới gia nhập gần đây nhất là Khải Tâm bị đẩy lên phía trước, lí nhí nói:
"Gần xong rồi, tổng cộng ba điều. "
"Nói thử xem. "
Được Lục Ly cho phép, Khải Tâm mới tiếp tục:
"Điều thứ nhất, người chơi vào sòng bạc không được cầu nguyện dưới bất kỳ hình thức nào về kết quả trò chơi, nếu không sẽ bị coi là gian lận. "
"Điều thứ hai, không được đánh cược mạng sống. "
"Điều thứ ba, sau khi hoàn thành trò chơi, người chơi phải quảng bá 'Sòng bạc Kỳ Dị' trên kênh công cộng, nội dung tùy ý, nhưng nhất định phải có câu 'Tôi đã vượt qua bí cảnh và sống sót'. "
Nói xong, Khải Tâm nhanh chóng lui về góc, sợ chậm một bước sẽ bị chàng trai trẻ trước mặt bắt lấy nhai sống.
Lục Ly trầm tư một lát, khẽ gật đầu:
"Quả nhiên là đã suy nghĩ kỹ lưỡng, vừa tránh để người chơi đoán được quy tắc ẩn, vừa có thể quảng bá cho 'Sòng bạc'. "
"Đồng thời tạo ra ảo giác rằng bí cảnh này rất an toàn, không nguy hiểm đến tính mạng. "
Nghe được lời khen ngợi, vẻ mặt Tề Trạch Vũ và những người khác thả lỏng hơn nhiều.
Phương Đình Đình bước lên vài bước, trên mặt là nụ cười lấy lòng:
"Lục ca, dựa trên ba quy tắc giả này, em muốn thêm một điều nữa. "
"Thêm một điều? " Lục Ly nhướn mày, khá bất ngờ trước sự tích cực của Phương Đình Đình:
"Cô nói đi. "
"Thêm một điều: 'Cho phép hối lộ nhân viên dọn dẹp trong sòng bạc'! " Mắt Phương Đình Đình lấp lánh đầy phấn khích:
"Như vậy có thể đánh lạc hướng những người chơi trong sòng bạc, khiến họ đoán lệch hướng về quy tắc ẩn. "
"Đồng thời, chúng ta còn có thể kiếm lợi từ họ. "
"Hừm. . . càng tham lam, càng dễ bị quy tắc giả này đánh lừa, đúng không? " Lục Ly nheo mắt, nhìn lại Phương Đình Đình.
Hắn đột nhiên cảm thấy, việc giữ lại những 'nhân tài' này quả là một quyết định sáng suốt.
"Để tăng độ thuyết phục, Trương Hiên sẽ sử dụng năng lực thiên phú của mình khi người chơi vào sòng bạc. Kỹ năng [Bào Tử Hấp Hồn] của anh ấy rất phù hợp để gây nhiễu thị giác! " Khải Tâm bổ sung.
Trước đó, Lục Ly không lấy đi năng lực thiên phú của Trương Hiên chính vì muốn anh phát huy tác dụng trong sòng bạc.
Chưa kịp giải thích, Khải Tâm đã đoán ra trước.
Điều này chứng tỏ người này rất nhạy bén.
"Anh thông minh lắm. " Lục Ly nhìn thẳng vào mắt Khải Tâm, cười mỉm:
"Vậy anh nghĩ, tôi giữ lại năng lực thiên phú của anh là để làm gì? "
Khải Tâm nín thở, cúi đầu như sợ hãi, không dám nhìn thẳng vào chàng trai.
Một lúc sau, anh mới thấp giọng trả lời:
"Ngài giữ lại năng lực thiên phú của tôi là để giết người, đúng không? "
"Giết ai? " Đôi mắt Lục Ly càng ánh lên vẻ thích thú.
Lần này Khải Tâm không trả lời, chỉ lắc đầu:
"Tôi không biết, nhưng chắc chắn đó là một người rất khó giết. "
"Tôi có thể cảm nhận được, mọi việc ngài làm hiện tại đều là để bố trí nhằm giết người đó. "
Nụ cười trên mặt Lục Ly đột ngột thu lại, cảm giác nguy cơ nhè nhẹ dâng lên trong lòng:
"Anh thông minh hơi quá rồi đấy. "
"Tôi không thể phá hỏng kế hoạch của ngài. " Khải Tâm ngẩng lên nhìn Lục Ly, ánh mắt bình tĩnh như mặt nước, không chút sợ hãi:
"Tôi cũng giống Trương Hiên, đều bị ngài nắm thóp. "
"Anh ta có mẹ và vợ ở nơi trú ẩn Hàng Thành, còn tôi có bạn gái ở đó. "
Cảm giác nguy cơ tan biến, Lục Ly kéo ghế ngồi xuống, mở bảng dữ liệu:
"Anh nói vậy thì tôi yên tâm rồi. Bạn gái anh tên gì? Tôi sẽ để ý giúp. "
Khải Tâm sững người, nhất thời không hiểu ý Lục Ly.
Trương Hiên thì lập tức phản ứng, giọng kích động:
"Ngài, ngài đã tiêu diệt nhà họ Triệu rồi sao? ! "
"Chưa, nhưng nơi trú ẩn Hàng Thành đã bị tôi chiếm rồi. " Giọng Lục Ly trở lại bình thản, như thể đang nói chuyện không đáng kể:
"Yên tâm, mẹ và vợ anh rất an toàn, đây là video vừa quay. "
Nói rồi, Lục Ly xoay màn hình, cài đặt chế độ hiển thị cho mọi người.
Trương Hiên ba bước gộp thành hai, xúc động nhìn chằm chằm vào màn hình.
Đến khi video kết thúc, anh ta quỳ sụp xuống trước mặt Lục Ly, không ngừng cảm ơn.
Lục Ly không lừa anh ta, thật sự giữ lời không làm hại gia đình anh.
Nghĩ đến việc trước đây nghe lệnh Triệu Mưu mưu hại Lục Ly, lòng Trương Hiên tràn đầy hối hận.
"Anh cứ yên tâm ở sòng bạc làm việc tốt, tôi đảm bảo mẹ và vợ anh sẽ sống thoải mái hơn người chơi bình thường. "
Lục Ly cười, quay sang nhìn Khải Tâm:
"Bạn gái anh tên gì? Có muốn tôi bảo người quay video cho anh xem không? "
Mười mấy phút sau.
Trung tâm.
Trong biệt thự riêng của Lục Ly.
Một luồng sáng lóe lên, Lục Ly cầm ngọc bài truyền tống bước vào trong.
Ba cô gái A Lệ Sa đã đợi từ lâu, thấy Lục Ly trở về liền reo hò vui mừng.
Bữa tối đã được chuẩn bị sẵn, là những món đặc sản quê nhà do đầu bếp Nikita dồn tâm sức thực hiện.
Tất nhiên, nguyên liệu là do Lục Ly để lại từ trước, vì trong nhẫn không gian của hắn có chứa cả một nhà kho trung tâm mua sắm.
Từ tôm cá tươi, viên thịt cá đến cá ngừ, thịt bò thăn, cái gì cũng có.
Bàn ăn đầy ắp món ăn, trông vừa bắt mắt vừa hấp dẫn, chỉ không biết hương vị ra sao.
Truyện được dịch bởi Truyện City.