"Đến đây, đến đây, ký vào khế ước nô bộc, cô sẽ không phải chết đâu…"
Giọng điệu của Hansel đầy mê hoặc.
"Ký, tôi ký…"
Nikita nở nụ cười đắm say, rõ ràng vẫn còn chìm trong biển khoái lạc không thể tự thoát ra.
Xì. . .
Chuyện này cũng được sao?
Lục Ly đờ người nhìn Hansel cầm tay Nikita, rạch đầu ngón tay của cô để nhỏ máu lên khế ước.
Hắn xoa cằm, trầm tư suy nghĩ.
Cái khế ước bán thân này, ký có hơi. . . mập mờ rồi đấy.
Khoan đã!
Mình đâu có ý bảo Nikita ký khế ước nô bộc chứ!
Hơn nữa, chẳng phải hắn đang đi theo phong cách "thiết huyết báo thù" sao?
Sao lại chuyển dần thành mở hậu cung thế này? !
"À. . . thực ra tôi nói để cô ấy giữ mạng sống lại không phải là ý muốn cô ấy ký khế ước nô bộc…"
Lục Ly vừa mở lời định bảo Hansel dừng tay.
Thế nhưng, tên thanh niên rách rưới kia đã đưa khế ước đến trước mặt hắn.
Còn ra vẻ lấy công khoe khoang:
"Xong rồi, phiền cậu thanh toán một món đạo cụ phẩm chất ưu tú nhé. "
". . . "
Lục Ly trông như gặp quỷ:
"Hiệu suất của anh cũng cao quá đấy! Với lại, đạo cụ phẩm chất ưu tú là cái quái gì nữa? ! "
Hansel vung vẩy khế ước trong tay, vẻ mặt nghiêm túc đáp:
"Đây là phí của khế ước. Ta chỉ miễn phí dịch vụ bồi thường tiền cược thôi, còn khế ước nô bộc thì không miễn phí đâu! "
"Đương nhiên, nếu cậu chọn thanh toán bằng tinh kim hoặc các loại tiền tệ khác cũng được. "
Lục Ly nheo mắt:
"Vậy có thể hoàn lại không? Tôi hình như chưa nói là muốn mua khế ước nô bộc. "
Vừa nghe Lục Ly muốn trả lại, nụ cười hiếm hoi của Hansel lập tức biến mất, khuôn mặt dài thượt:
"Khế ước nô bộc là vật phẩm tiêu hao, một khi đã bán ra thì không hoàn lại! "
"Cậu không cần cũng được, nhưng vẫn phải thanh toán! "
"M* nó…" Lục Ly buột miệng chửi thề.
Trong nhẫn không gian của hắn còn một đôi giáp tay phẩm chất ưu tú mua từ thương nhân áo đỏ trước đó.
Vì chức năng của nó xung đột với giáp nhẹ nên hắn cũng chưa từng sử dụng.
Bây giờ tiện thể dùng nó để thanh toán cho Hansel.
Giao dịch hoàn tất.
Sau khi nhận khế ước, Lục Ly không chọn ký ngay mà tạm thời cất vào nhẫn không gian.
Dù sao thứ này ký rồi là chuyện cả đời.
Vẫn nên chờ tình nguyện thì hơn.
"Đợi đến khi cô nàng chân dài ngốc nghếch kia tỉnh táo rồi tính sau…"
Trò chơi quái đàm thứ ba vẫn chưa kết thúc.
Theo điều khoản thứ 5 của sòng bạc:
"Mỗi người chơi bắt buộc phải tham gia ít nhất ba ván cược. "
Hiện tại Lục Ly mới chỉ tham gia hai ván, vẫn chưa đủ điều kiện vượt qua bí cảnh.
"Mỗi người chỉ có một cơ hội làm nhà cái, vậy ván thứ ba hoặc là do tôi làm nhà cái, hoặc là anh đúng không? "
Hansel gật đầu.
Lục Ly nhìn chằm chằm khuôn mặt Hansel một lúc lâu, đột nhiên hỏi:
"Nếu anh làm nhà cái, sẽ chọn trò chơi đánh cược nào? "
"Đợi khi ta làm nhà cái rồi cậu sẽ biết. " Hansel mặt không biểu cảm.
"Không thể tiết lộ một chút à? "
"Không thể. "
"Vậy nếu tôi làm nhà cái, anh có tham gia với tư cách là người chơi không? " Lục Ly nhanh chóng chuyển câu hỏi.
Ánh mắt Hansel lóe lên một tia khác thường, hắn ngừng lại giây lát rồi trả lời:
"Có thể sẽ tham gia, cũng có thể sẽ không. "
Khóe miệng Lục Ly nhếch lên một nụ cười lạnh.
Hắn ngả người ra sau, làm bộ như buông xuôi:
"Vậy xem ra, chỉ còn cách để tôi làm nhà cái thôi… Thật lo là anh sẽ tham gia với tư cách người chơi rồi cược mạng với tôi đấy…"
Hansel cũng cười nhẹ, không đáp lời.
Trò chơi đặt cược của Lục Ly rất đơn giản.
Thậm chí còn đơn giản hơn cả trò roulette của Nikita.
Chơi xúc xắc.
Ba viên xúc xắc được đặt trong một chiếc chén không thể nhìn xuyên qua.
Sau khi lắc ngẫu nhiên, cả hai bên cùng mở nắp và so điểm số lớn nhỏ.
Nhưng khác với cách chơi xúc xắc thông thường.
Trong trò chơi của Lục Ly, trước khi mở nắp không ai biết sẽ so lớn hay nhỏ.
Lục Ly giải thích luật chơi một cách chi tiết.
Hansel nghe xong, nhướng mày:
"Trò này của cậu nghe qua chẳng có chút kỹ thuật nào, hoàn toàn dựa vào may mắn thôi à…"
Lục Ly cười nhẹ:
"Xét cho cùng, đánh bạc chẳng phải chính là trò chơi của may mắn và xác suất sao? "
"Hơn nữa, nhìn hai người bọn họ xem, còn có thể chơi được trò gì mang tính kỹ thuật cao chứ…"
Hansel nhìn theo ánh mắt của Lục Ly về phía bàn cược.
Quả thật.
Nikita bây giờ vẫn chưa hoàn toàn tỉnh táo, trên khuôn mặt vẫn còn nét ửng đỏ chưa tan.
Còn Tề Trạch Vũ dù đã tỉnh lại, nhưng cả người ngơ ngẩn, chỉ trơ mắt nhìn bàn cược như thể đã mất đi linh hồn.
Với trạng thái như vậy, chỉ cần họ còn lắc được chén xúc xắc đã là rất giỏi rồi.
Còn muốn tham gia trò chơi gì cao siêu hơn á?
Đừng có đùa.
Hansel đảo mắt, trên mặt đầy vẻ chán nản.
"Được rồi, bắt đầu trò chơi đi. Ta cũng muốn chơi một ván nhỏ. "
Lục Ly thu lại biểu cảm của Hansel vào mắt, trong lòng lập tức cảnh giác cao độ.
Hắn đã hạ mức độ kỹ thuật của trò chơi xuống mức thấp nhất.
Quá trình chơi cũng chẳng có gì thú vị.
Hoàn toàn là một trò chơi may rủi.
Nhưng tại sao Hansel vẫn muốn tham gia với tư cách người chơi?
Chẳng lẽ tình hình đúng như hắn đoán?
Vị chủ nhân quái đàm này chính là đang nhắm vào hắn sao?
Từ khi bước vào sòng bạc, Hansel đã nhắm vào hắn ở khắp mọi nơi.
Trận đầu tiên, trò roulette của Nikita.
Lục Ly không tin một chủ nhân quái đàm lại có thể phạm phải sai lầm "nhầm đạn thật và đạn giả" như vậy.
Nếu đoán không nhầm, khả năng cao chỉ có khẩu súng của hắn mới có đạn thật.
Trận thứ hai, trò chơi Vua và nô lệ.
Thoạt nhìn Hansel có vẻ như đang giúp hắn đối phó với Tề Trạch Vũ.
Nhưng trên thực tế, chỉ có Lục Ly biết rõ hắn đã lợi dụng điều khoản thứ hai của sòng bạc:
"Trong quá trình đánh cược có thể gian lận, nhưng tuyệt đối đừng để bị bắt. "
Lục Ly thầm nghĩ:
"Hắn thật sự rất cố gắng.
Cố gắng giết mình trong giới hạn của quy tắc! "
"Đến đây không có ý tốt chút nào…"
Lục Ly cảm nhận được một luồng khí lạnh chạy dọc sống lưng.
Ván cược bắt đầu.