Chúc Minh Lãng và Hắc Nha đang thực hiện kế hoạch "câu mồi" bằng xác của Lợn Gai Giả Long, nhưng không ngờ bỗng xuất hiện một bầy Diều Hâu Vách Núi hung hãn. Những con diều hâu này vô cùng xảo quyệt, liên tục quấy rối Hắc Nha, trong khi những con khác tranh thủ xé xác Lợn Gai và cắp từng miếng thịt bay đi. Dù Hắc Nha đã phóng chiêu "Rống Xé" mạnh mẽ, thậm chí xé nát một con diều hâu thành từng mảnh, nhưng đám còn lại vẫn không nao núng. Chẳng mấy chốc, con Lợn Gai to lớn chỉ còn lại xương và da, thịt đã bị cướp sạch.
Chúc Minh Lãng nghiến răng tức tối. Hắn không thể để lũ Diều Hâu cướp trắng thành quả của mình như vậy. Thật may mắn, trước đó hắn đã ướp thịt Lợn Gai bằng một loại hương liệu đặc biệt. Loại hương này có mùi rất rõ và có thể theo dõi từ xa. Dựa vào đó, Chúc Minh Lãng nhanh chóng bày ra kế hoạch trả thù — “Cướp luôn tổ của bọn nó! ”
Hắn ra lệnh cho Hắc Nha quay lại linh vực, triệu hồi Bạch Khởi và cưỡi trên lưng nó. Cùng với Bạch Khởi, hắn lần theo mùi hương của thịt Lợn Gai mà đám Diều Hâu đã tha đi. Bay qua những cánh rừng rậm rạp, hắn nhìn thấy một ngọn núi đá sừng sững giữa khu rừng. Vách núi này được che phủ bởi cây cối và dây leo, nhưng Chúc Minh Lãng nhanh chóng nhận ra đó là nơi trú ngụ của lũ Diều Hâu.
Từ xa, hắn đã thấy những con Diều Hâu đang chia nhau miếng thịt Lợn Gai trên vách đá. Nhưng điều khiến hắn bất ngờ hơn chính là — "Đây là một Long Nhai! ". Từ trên cao, Chúc Minh Lãng nhìn thấy một vết nứt lớn trên đỉnh vách đá, bên trong lộ ra một chiếc vuốt rồng khổng lồ đang bám lấy mép nứt. Chỉ cần nhìn vào hình dáng của vuốt rồng, Chúc Minh Lãng lập tức hiểu ra — “Ở đây có một con rồng! ”
Long Nhai không chỉ là tổ của Diều Hâu mà còn là hang ổ của một con rồng. Các vách đá này thường là nơi rồng cư ngụ, bảo vệ kho báu của chúng. Chúc Minh Lãng lập tức thay đổi kế hoạch. Thay vì chỉ nhắm đến lũ Diều Hâu, hắn muốn nhắm luôn vào Long Huyệt của con rồng!
Chúc Minh Lãng ra lệnh cho Bạch Khởi nhẹ nhàng hạ xuống một vách đá phía bên cạnh. Hắn nhanh chóng bám vào những dây leo và kẽ nứt trên vách đá để trèo lên. Nhờ kỹ năng leo trèo dẻo dai và sự trợ giúp của Bạch Khởi, hắn nhanh chóng tiếp cận được hang động mà đám Diều Hâu đang trú ngụ.
Từ khe hở nhìn vào, Chúc Minh Lãng thấy bầy Diều Hâu đang tụ tập bên trong hang, gào thét tranh giành những mẩu thịt từ xác Lợn Gai. Đây là cơ hội tuyệt vời để hành động. Hắn để Bạch Khởi tạo một bức tường băng chặn cửa hang để lũ Diều Hâu không thể chạy thoát.
“Giờ thì các ngươi không chạy được nữa! ” Chúc Minh Lãng nở nụ cười lạnh lẽo.
Hắn lẻn vào bên trong hang và phát hiện ra rằng không chỉ có lũ Diều Hâu. Nơi này trông giống như một kho báu tự nhiên — có ánh sáng phản chiếu từ những viên đá quý rải rác xung quanh. Theo những gì hắn đọc trong sách, đây chính là Long Huyệt, nơi rồng cất giữ tài sản của mình.
"Giàu to rồi! " Chúc Minh Lãng phấn khích nghĩ thầm.
Hang động không chỉ chứa đá quý, mà còn có những mảnh xương to lớn, những hòm gỗ chứa đầy vàng bạc, và thậm chí có cả những vũ khí cổ xưa như kiếm và khiên. Đây chắc chắn là những chiến lợi phẩm mà con rồng trên vách đá đã thu thập được trong nhiều năm.
Chúc Minh Lãng ngay lập tức thu gom chiến lợi phẩm. Hắn lấy được những viên bảo thạch hiếm, những tấm lông vũ Diều Hâu quý giá (có thể bán cho các thợ may cao cấp), cùng một số đồng tiền vàng cổ. Hắn không thể lấy hết vì quá nhiều, mà chỉ lấy những gì có thể nhét vào túi.
“Thật là chuyến đi đáng giá! ” Chúc Minh Lãng nở nụ cười đầy mãn nguyện.
Nhưng khi hắn đang mải mê nhét bảo vật vào túi, thì một tiếng động lớn vang lên từ trên đỉnh hang động. Đất đá rơi rào rào. Lớp đá phía trên bị đè nén mạnh, và một chiếc vuốt rồng khổng lồ lại xuất hiện ở vết nứt trên trần hang!
Ánh sáng trong hang tối dần đi, như thể có một bóng ma khổng lồ đang che khuất mặt trời. Cảm giác lạnh lẽo khiến Chúc Minh Lãng rùng mình. Một luồng khí tức mạnh mẽ từ trên cao tràn xuống.
"Chết tiệt. . . con rồng thức giấc rồi! "
Chúc Minh Lãng lập tức hiểu ra tình hình. Hắn triệu hồi Hắc Nha ra khỏi linh vực, đồng thời nhảy lên lưng Bạch Khởi. “Chạy mau! ” hắn ra lệnh. Bạch Khởi đập cánh, lao thẳng ra ngoài hang.
Từ trên cao, một tiếng gầm long trời lở đất vang lên, làm rung chuyển toàn bộ vách đá. Hàng loạt đá lớn rơi ầm ầm xuống. Chúc Minh Lãng ngoái lại và thấy đôi mắt đỏ rực của con rồng khổng lồ đang nhìn chằm chằm xuống phía mình. Con rồng đã phát hiện ra kẻ trộm.
"Bay nhanh lên! Nhanh lên! " Chúc Minh Lãng giục giã.
Bạch Khởi không dám chậm trễ, nó vỗ cánh mạnh mẽ lao thẳng về phía khu rừng. Hắc Nha thì nhe răng gầm gừ, sẵn sàng chiến đấu nếu con rồng đuổi theo.
Nhưng may mắn thay, con rồng chỉ đứng yên trên vách đá, không bay theo. Nó chỉ nhìn chằm chằm, ánh mắt chứa đầy sát khí. Dường như, con rồng biết rằng những kẻ này chỉ lấy được một ít tài sản vặt vãnh, chưa đủ để nó mất kiểm soát.
Chúc Minh Lãng vừa thở phào nhẹ nhõm, vừa cảm thấy phấn khích.
"Lần này kiếm bộn rồi! " Hắn nhìn túi bảo thạch, tiền vàng và lông vũ Diều Hâu bên hông mình, ánh mắt tràn ngập sự thỏa mãn.
Từ một cuộc đi săn Lợn Gai, hắn đã biến thành kẻ cướp Long Huyệt. Những gì thu về chắc chắn đủ để hắn sống phè phỡn suốt cả tháng trời.
Nhưng hắn cũng biết, lần này mình may mắn sống sót. Nếu lần sau vẫn muốn cướp Long Huyệt, thì phải chuẩn bị thật kỹ lưỡng. Vì không phải lúc nào rồng cũng khoan nhượng như vậy.
"Làm giàu không khó, chỉ cần cướp một cái Long Huyệt! "
Truyện được dịch bởi Truyện City.