“Hu oa, hu oa, hu oa! ” Tiếng khóc yếu ớt vang vọng trong căn phòng nhỏ hẹp, nơi gió lạnh lùa qua bốn phía.
Một nữ nhân ôm chặt đứa trẻ vào lòng, dùng chiếc chăn rách nát chẳng khác gì mớ giẻ lau để chắn gió lạnh thổi từ cửa sổ và khe cửa.
Căn phòng tối tăm, không khí u ám bao trùm. Một ngọn đèn dầu leo lét như chỉ chực chờ tắt ngấm bất cứ lúc nào.
“Hu oa, hu oa, hu oa! ” Đường Tam lại cố gắng phát ra âm thanh, nhưng những gì hắn có thể làm chỉ là tiếng khóc đơn thuần của một đứa trẻ sơ sinh.
Đã vài ngày kể từ khi hắn tới thế giới này. Đúng vậy, chỉ mới vài ngày. Hắn vừa mới sinh ra, chưa quá ba ngày. Nhưng cảm giác bất an đã tràn ngập trong hắn.
Là một đời Thần Vương, vì tìm kiếm thê tử chuyển sinh, hắn đã từ bỏ tất cả. Cuối cùng, ngay trước khi thần thức sắp tan biến, hắn cảm nhận được một tín hiệu yếu ớt, dẫn hắn đến thế giới này.
Dù từng mạnh mẽ đến đâu, giờ đây khi đã trọng sinh, hắn cũng chỉ là một đứa trẻ sơ sinh. Thứ quý giá nhất là ký ức kiếp trước, nhưng bi ai thay, ký ức ấy chẳng thể thay đổi sự yếu đuối của thân xác nhỏ bé này.
Sinh ra ba ngày, bú dòng sữa mẹ nghèo nàn của thế giới này, hắn thậm chí chưa thể hiểu ngôn ngữ nơi đây. Nhưng hắn biết rõ, thế giới này khó khăn hơn những gì hắn tưởng.
Kiếp trước, hắn sinh ra trong một gia đình thợ rèn, với người cha vừa là một cường giả ẩn dật, vừa để lại cho hắn thiên phú mạnh mẽ. Nhưng hiện tại, mối lo lớn nhất của hắn là liệu mình có thể sống sót hay không.
Quá trình tìm kiếm xuyên vũ trụ khiến thần thức của hắn chỉ đủ sức lưu giữ ký ức, ngoài ra chẳng làm được gì hơn. Hắn có thể cảm nhận rõ ràng cơ thể yếu ớt đến đáng thương của mình.
Người mẹ này vì thiếu dinh dưỡng trong thời gian dài, dẫn đến cơ thể trọng sinh của hắn cũng thiếu dưỡng chất trầm trọng. Đến cả tiếng khóc của hắn cũng yếu ớt đến nỗi như sắp tắt thở.
Là người từng có con ở kiếp trước, hắn biết rõ trẻ sơ sinh bình thường sẽ khóc như thế nào. Nhưng hiện tại, chính hắn cũng không đủ sức để khóc. Thân thể này như chỉ cần một cơn gió nhẹ cũng có thể mang hắn đi.
Hắn chưa từng nghĩ mình sẽ trọng sinh vào một gia đình giàu có, nhưng cũng không ngờ lại thảm đến thế. Một đời Thần Vương, trọng sinh và có nguy cơ chết bất cứ lúc nào. Nếu vậy thì tất cả chẳng phải đã kết thúc sao? Truyện còn chưa qua một chương đã "toang"?
Trong ba ngày ngắn ngủi, hắn đã cảm nhận được đôi điều. Thế giới này, con người chẳng qua chỉ là những sinh vật thấp kém, nói thẳng ra, chính là nô lệ của các chủng tộc cao cấp.
Hắn chưa từng thấy người cha của mình trong thế giới này, chỉ cùng mẹ dựa vào nhau để sống. Hàng ngày, có vài người ăn mặc rách rưới lén lút mang chút thức ăn đến cho mẹ con hắn để cầm cự qua ngày.
Những khuôn mặt gầy gò, ánh mắt đờ đẫn, không chút cảm xúc. Có lẽ họ đã quen với hoàn cảnh đáng thương này từ lâu.
“Chẳng lẽ ta tiêu rồi sao? ” Đường Tam khẽ nhếch khóe miệng, nỗ lực phát ra vài tiếng khóc yếu ớt: “Hu oa, hu oa! ”
“Tiểu Vũ, nếu nàng có linh hồn sau khi chuyển sinh, nhất định hãy phù hộ cho phu quân của nàng! Đừng để ta chết sớm, không thì chúng ta chẳng bao giờ có cơ hội đoàn tụ đâu! ”
Cơn mệt mỏi từ cơ thể yếu ớt khiến hắn thiếp đi. Những ngày tháng u mê cứ thế trôi qua, kéo dài trọn một tháng.
Mỗi ngày bú chút sữa ít ỏi từ người mẹ gầy gò, hắn vẫn may mắn không chết đói. Nhưng thân thể yếu đuối vẫn không có gì thay đổi. Cân nặng của hắn chỉ khoảng năm, sáu cân, tương đương một đứa trẻ sơ sinh bình thường kiếp trước.
“Rầm! ” Cánh cửa gỗ mỏng manh bật tung, phát ra âm thanh lớn nhất mà Đường Tam từng nghe kể từ khi trọng sinh. Hắn giật mình mở mắt.
Một bóng dáng cao lớn bước vào, khiến hắn sững sờ.
Đó không phải là con người! Ở thế giới trước, hắn từng thấy nhiều quái vật, nhưng sinh vật trước mặt hoàn toàn mới mẻ.
Đó là một nam nhân cao hơn hai mét, cơ thể giống người nhưng đầu là của sói, hàm răng lởm chởm, cơ bắp cuồn cuộn tỏa ra mùi tanh nhàn nhạt.
“Một tháng rồi, giao nó cho ta! ” Sói nhân gầm lên, hướng về phía mẹ của Đường Tam.
Người mẹ ôm chặt hắn, nước mắt tràn mi.
Đường Tam đã hiểu sơ qua ngôn ngữ của thế giới này. Hắn lập tức cảm nhận được tình cảnh nguy cấp. Sói nhân này muốn mang hắn đi.
Để làm gì? Ăn thịt sao?
---
**Truyện được dịch bởi Truyện City**