Tổ chức **Cứu Chuộc** tồn tại như thế nào? Đây là điều mà Đường Tam từng suy ngẫm. Một tổ chức nhân loại dám tồn tại dưới sự áp bức của Yêu Tộc và Tinh Tộc chắc chắn không chỉ đơn thuần là một tổ chức phản kháng. Phải có những con người với ý chí mạnh mẽ, nhận thức rõ thế giới mình đang sống, mới có thể duy trì tổ chức này.
Từ số lượng nô lệ nhân loại trong các làng thuộc quản lý của Phong Lang Tộc, Đường Tam hiểu rằng nhân loại không phải là thiểu số trong thế giới này. Nhưng vì bị áp bức và bóc lột, họ đã trở nên yếu ớt và phục tùng.
---
Ba ngày sau sẽ diễn ra cuộc kiểm tra.
Ngay ngày hôm sau khi thông báo được dán, các làng nô lệ đã bắt đầu có phản ứng. Trong mỗi làng, đều có những **người phụ trách**, thường là các sói yêu.
Buổi sáng hôm đó, một con sói yêu triệu tập toàn bộ nô lệ trong làng, bất kể già trẻ, nam nữ.
Những người lớn tuổi tỏ ra vô cảm và mệt mỏi, trong khi những người trẻ, khoảng hai mươi tuổi, thì ánh lên chút hy vọng. Rõ ràng, họ là những người có khả năng cao nhất để thức tỉnh huyết mạch của Phong Lang Tộc.
Đứng giữa đám đông, Đường Tam cảm nhận một nỗi buồn sâu sắc.
**Một nhóm người, chờ đợi trong hy vọng rằng bản thân mình là kết quả của sự sỉ nhục mà mẹ họ phải chịu đựng từ yêu tộc. Đó là một nỗi đau không lời nào tả xiết. **
Đối với sự thống trị của Yêu Tộc và Tinh Tộc, Đường Tam không có gì oán hận. Đó là quy luật tự nhiên của thế giới này. Nhưng khi nhìn thấy đồng loại của mình sống như những nô lệ vô tri, chỉ biết cúi đầu để tồn tại, hắn không thể kìm nén cảm giác xót xa.
**Sống ở đây tám năm, ta đã quyết định ngoài việc tìm Tiểu Vũ, ta sẽ làm mọi cách để mang lại hy vọng cho nhân loại. Để họ có cơ hội mạnh mẽ hơn, sống có phẩm giá trên thế giới này. **
---
Con sói yêu dẫn đầu bước lên, nói lớn:
- **"Nghe cho kỹ! Một lát nữa, ta sẽ thực hiện nghi thức thức tỉnh huyết mạch cho các ngươi. Nếu trong các ngươi có người thức tỉnh được huyết mạch Phong Lang, hai ngày sau sẽ tham gia kiểm tra. Ai vượt qua kiểm tra và có huyết mạch đủ mạnh, sẽ trở thành phụ tá, được sống tại Phong Lang Trấn, thậm chí còn có cơ hội nhận được đãi ngộ tương đương với chúng ta. Đây là cơ hội để các ngươi thay đổi vận mệnh. Hãy cảm nhận kỹ lưỡng cơ thể mình trong quá trình thức tỉnh, không được áp chế bất kỳ biến đổi nào. Rõ chưa? "**
Đám đông nô lệ khom người cúi chào, ánh mắt sợ hãi.
Con sói yêu hài lòng, ánh mắt lóe lên tia hung ác. Nó ngửa đầu hú vang:
- **"Auuuu! "**
Tiếng hú của nó vang xa, kéo theo tiếng đáp lại từ những con sói yêu khác ở xa xa.
Đường Tam đứng phía sau nhưng cảm giác rõ ràng luồng huyết mạch bùng nổ trong cơ thể con sói yêu, phát ra sức nóng hừng hực, tạo thành những gợn sóng vô hình lan tỏa khắp khu vực.
Tiếng hú thứ hai vang lên, kèm theo sự tăng cường của sức ép từ huyết mạch. Đám đông bắt đầu run rẩy, một số người gục xuống.
Phía trước Đường Tam, một thanh niên bỗng nhiên rùng mình, hét lên đau đớn. Anh ta ngã xuống đất, cả người bỗng mọc ra lớp lông xám xanh nhạt, cơ thể co giật dữ dội.
**Huyết mạch Phong Lang đã thức tỉnh? **
Đường Tam không vội biểu hiện, mà chỉ quan sát. Ngoài thanh niên kia, một cô gái trẻ khác cũng ngã gục xuống, ôm đầu và bắt đầu biến đổi nhẹ, lông tơ mọc ra trên cổ.
---
Khi tiếng hú thứ ba vang lên, Đường Tam biết mình không thể chờ thêm nữa.
Hắn lập tức quỳ xuống, ôm đầu, giả vờ đau đớn. Hành động này khiến những đứa trẻ xung quanh sợ hãi.
Khi sói yêu dừng tiếng hú, nó quét ánh mắt qua đám đông. Cả ba người, bao gồm Đường Tam, ngay lập tức trở thành tâm điểm.
Sói yêu bước tới, lần lượt kéo cả ba ra ngoài. Thanh niên đầu tiên toàn thân mọc lông, ngã lăn trên mặt đất, trông như mất kiểm soát. Cô gái thì chỉ có vài biến đổi nhỏ, trong khi Đường Tam không có bất kỳ dấu hiệu gì.
Con sói yêu nhìn hắn, mắt lóe lên tia giận dữ. Nó đạp hắn lăn vài vòng trên mặt đất, rít lên:
- **"Nhóc con, mày có biết giả mạo huyết mạch cao quý của chúng ta sẽ nhận hậu quả gì không? Hy vọng ngày mai mày chứng minh được mình không nói dối. Nếu không, ha ha, mày sẽ thành vật tế trên bàn thờ. "**
---
Cả ba được đưa lên xe kéo về trấn, nơi họ gặp mười người khác cũng vừa thức tỉnh huyết mạch. Đa số những người có biểu hiện biến đổi mạnh đều tử vong trước bữa tối, không chịu nổi áp lực từ huyết mạch.
**"Cơ thể yếu ớt của nô lệ không thể gánh nổi sự thức tỉnh huyết mạch Phong Lang. "**
Đường Tam nhìn ba thi thể bị kéo đi, ánh mắt trở nên lạnh lùng.
---
Đêm đó, Đường Tam ngồi tựa vào góc phòng, chuẩn bị luyện tập **Huyền Thiên Công**. Nhưng vừa nhắm mắt, hắn cảm nhận được có ai đó đến gần.
Mở mắt ra, hắn thấy cô gái cùng làng, người đã biến đổi nhẹ trong quá trình thức tỉnh, đang ngồi cạnh.
Cô gái trông gầy gò, nhưng đôi mắt lại lóe lên sự lo lắng.
- **"Cậu… thật sự ổn chứ? "** – Cô hỏi, giọng khàn khàn.
- **"Ừm. "** – Đường Tam gật đầu, đáp ngắn gọn.
- **"Nếu không ổn, cậu sẽ chết đấy. "** – Cô nói nhỏ, ánh mắt lo lắng.
Lời nói của cô khiến Đường Tam cảm nhận được một tia ấm áp. Đây là lần đầu tiên, từ khi đến thế giới này, hắn cảm thấy có người quan tâm đến mình.
---
**Truyện được dịch bởi Truyện City**