Nhìn bóng dáng Đường Tam rời đi, Vương Diên Phong bất giác cảm thấy lòng trống trải. Một năm ở bên nhau, ông không chỉ dạy bảo Đường Tam mà cũng học được nhiều điều từ cậu. Sau quãng thời gian ban đầu, ông thậm chí không còn coi Đường Tam như một đứa trẻ mà nhìn nhận cậu như một người ngang hàng.
Cảm giác ấy thật kỳ lạ. Đường Tam luôn có chính kiến, lại điềm tĩnh và chín chắn. Có lẽ, trong tương lai, cậu thực sự có thể mang lại chút hy vọng cho nhân loại.
Vương Diên Phong siết chặt nắm tay, đóng cửa sổ lại. Ông cũng cần chuẩn bị. Một lát nữa, khi Báo Chớp xông vào trấn, ông phải tạo ra hành động tương ứng để xóa sạch mọi nghi ngờ liên quan đến việc Đường Tam rời đi.
***
Rời khỏi căn nhà gỗ, Đường Tam âm thầm đếm nhẩm trong lòng.
Cậu không rời trấn Phong Lang ngay lập tức. Thực ra, từ khi biết kế hoạch của Hổ Diện Nhân, cậu đã có sẵn phương án của riêng mình.
Rời đi ngay là lựa chọn an toàn nhất, nhưng với Đường Tam, đây cũng là cơ hội hiếm có.
Lần trước, do thử nghiệm các phương pháp sử dụng và tu luyện huyết mạch ấn ký của nhiều tộc Yêu Quái, ấn ký Báo Chớp của cậu từ bậc bốn rớt xuống bậc ba. Đồng thời, ấn ký Phong Lang cũng chưa đạt đỉnh cao của bậc bốn. Trận đại chiến giữa Báo Chớp và Phong Lang lần này, chẳng phải là cơ hội tốt để cậu nâng cao ấn ký của mình hay sao?
Ấn ký càng mạnh, cậu càng có thể thi triển các năng lực cao cấp hơn của hai tộc.
Những loài như Tê Ngưu Yêu, Linh Tê Lộc Yêu, hay Bạch Đầu Chu Yêu rất khó tìm, nhưng Báo Chớp và Phong Lang thì đang ở ngay trước mắt. Trong khung cảnh chiến tranh hỗn loạn này, ai sẽ để ý đến cậu?
Hiểu rõ địa hình trấn Phong Lang như lòng bàn tay, Đường Tam ẩn mình trong bóng tối, nhanh chóng tiếp cận khu vực giao tranh giữa hai bên.
Cậu tránh xa khu vực trung tâm, nơi một Báo Chớp bậc bảy đang đối đầu với một Đại Tế Ti bậc sáu và một Lãnh Chúa Phong Lang bậc năm. Khu vực này còn có sự hiện diện của tế đàn trấn Phong Lang, nơi hội tụ sức mạnh huyết mạch tổ tiên. Với thực lực hiện tại, cậu không đủ sức ảnh hưởng đến trận chiến đó. Thay vào đó, cậu tiếp cận khu vực ngoại vi của chiến trường.
Càng đến gần, cậu càng cảm nhận rõ ấn ký Phong Lang và Báo Chớp trong cơ thể mình trở nên nóng rực. Đây là biểu hiện của huyết mạch bị kích thích, cũng cho thấy trận chiến giữa hai bên đã bước vào giai đoạn ác liệt.
Trèo lên mái một căn nhà, Đường Tam nằm sát người xuống, quan sát từ xa.
Không xa chỗ cậu, có bảy, tám con Báo Chớp đang tấn công bốn con Phong Lang.
Cả hai bên đều có thực lực từ bậc ba đến bậc bốn. Trong giới Yêu Quái, thực lực của tộc Phong Lang và Báo Chớp không chênh lệch nhiều, khiến chúng trở thành tử thù truyền kiếp nhưng không bên nào hoàn toàn áp đảo được bên kia.
Hiện tại, Báo Chớp đang chiếm ưu thế. Trong số đó, có hai con đạt bậc bốn, tốc độ nhanh như chớp, liên tục vây công bốn con Phong Lang.
Trong bốn con Phong Lang, chỉ có một con đạt bậc bốn, ba con còn lại ở bậc ba.
Tốc độ của Phong Lang tuy không tệ, nhưng vẫn kém Báo Chớp một bậc. Tuy nhiên, sức mạnh phòng ngự và lực tấn công của chúng vượt trội, cộng thêm khả năng phát động Phong Nhận. Dù Báo Chớp chiếm thế thượng phong, nhưng để tránh bị Phong Nhận trúng đích, chúng buộc phải cẩn thận, chỉ gây ra những vết thương nhỏ trên người Phong Lang.
Quan sát một lúc, Đường Tam nhanh chóng nhận ra khu vực này khá độc lập so với các trận chiến khác.
Con Phong Lang bậc bốn liên tục hú vang, dường như đang kêu gọi viện trợ. Nhưng toàn bộ trấn Phong Lang đã chìm trong chiến trận, chẳng còn Phong Lang nào dư lực để tới giúp.
“Tốt lắm,” Đường Tam khẽ nheo mắt.
Cậu bắt đầu hành động.
Nằm sát trên mái nhà, Đường Tam không vội lao xuống. Hai tay khẽ vung, kích phát ấn ký Phong Lang trong cơ thể, hai đạo Phong Nhận từ mái nhà bắn ra. Cùng lúc, Linh Tê Tâm Nhãn được kích hoạt, nắm bắt chính xác quỹ đạo di chuyển của Báo Chớp.
Hai đạo Phong Nhận màu xanh biếc phóng xuống chiến trường. Báo Chớp nhanh chóng nhận ra và né tránh.
Nhưng làm sao những đạo Phong Nhận do Đường Tam phát động lại giống của Phong Lang thông thường?
Hai đạo Phong Nhận vẽ nên hai đường cong mỹ lệ trên không, trông như vô tình bắn trượt, nhưng thực tế lại đâm trúng hai bóng vàng đang di chuyển với tốc độ cực nhanh.
“Phụp! Phụp! ”
Hai con Báo Chớp bậc ba lập tức bị cắt đôi, máu tươi bắn ra tung tóe.
Sự thay đổi bất ngờ này khiến cả hai bên đang chiến đấu đều giật mình.
Bốn con Phong Lang mừng rỡ, tưởng rằng viện quân đã tới, hơn nữa còn là viện quân cực kỳ mạnh mẽ. Dù sao thì dưới tình huống thông thường, chỉ bằng một đòn Phong Nhận mà giết chết hai con Báo Chớp là điều không tưởng.
Một con Báo Chớp bậc bốn tức giận gầm lên, nhảy vọt lên mái nhà, lao thẳng về phía Đường Tam. Nó không biết đối phương làm cách nào ra tay, nhưng chắc chắn phải tiêu diệt kẻ địch trên mái nhà.
Khi Báo Chớp bậc bốn vừa chạm đến mái nhà, nó liền nhìn thấy một bóng vàng thấp thoáng. Sự tương đồng trong huyết mạch khiến nó ngay lập tức nghĩ rằng đây là đồng tộc.
*Báo Ảnh*, kỹ năng bẩm sinh của Báo Chớp!
Nhưng đúng lúc nó nghĩ mình đã tìm được đồng minh, một bàn tay nhanh như chớp đã chộp lấy cổ họng của nó.
Mắt Báo Chớp bậc bốn co rút lại, trước khi kịp phản ứng, nó đã nhìn thấy đôi mắt tím kỳ lạ. Trong khoảnh khắc, ý thức của nó hoàn toàn bị phong tỏa.
Huyết mạch trong cơ thể nó bị hút cạn trong cơn đau đớn tột cùng.
Đường Tam vận chuyển Huyền Thiên Công, không chút lưu tình, hút sạch năng lượng trong cơ thể Báo Chớp.
Khi toàn bộ huyết mạch của Báo Chớp bậc bốn bị hấp thu, ấn ký Báo Chớp trong cơ thể Đường Tam nhanh chóng bừng sáng, trở lại bậc bốn.
Sự dồi dào năng lượng từ Báo Chớp bậc bốn khiến Huyền Thiên Công của Đường Tam càng thêm sung mãn.
Hấp thụ xong, cậu tiếp tục vận công, tung ra một loạt Phong Nhận, nhắm thẳng vào những con Báo Chớp còn lại trên chiến trường.
***
*Truyện được dịch bởi Truyện City*