Truyền thuyết kể rằng trên đời có một loại cây kỳ diệu gọi là Hợp Mộc Tiên Sen, nghe đồn ăn trái cây trên cây này có thể trường sinh bất lão, giữ mãi tuổi xuân.
Song loại cây này hiếm thấy trên đời, mọc trên những ngọn núi tiên không dấu vết, thỉnh thoảng có người tiều phu lạc đường tới đây, mơ hồ nghe thấy tiếng hát trong trẻo như tiếng trẻ con ngân nga:
“Hợp Mộc thụ thượng vũ mông lung, Hợp Mộc thụ hạ thùy tiên quả. Hợp Mộc thụ tiền bài bài tọa, nhất nhân nhất phẩm nhất tiên quả. . . ”
Từ đó về sau, người tiều phu kia trở nên điên điên khùng khùng, miệng lẩm bẩm những câu thơ ngày ấy, gặp ai cũng kể, nhưng người đời đa phần không tin, chỉ cho là lời nói điên rồ.
Một trăm năm sau, người tiều phu lại xuất hiện, vẫn điên điên khùng khùng như xưa, có người am hiểu nhìn thấy, xác nhận đây chính là người tiều phu cách đây một trăm năm, mà nhan sắc lại như hồi trẻ, thế nhân vô cùng kinh ngạc, hai nước cử người chuyên đi tìm kiếm, rồi lại biến mất.
Hậu lại lịch bách niên, tiều phu tái hiện, các gia tộc nhận được tin tức bí mật phái các tộc nhân tài đi Vân ẩn chi cốc tìm người này, nhiệm vụ phải biết hắn là người hay là quỷ. . . . . .
Võ cầm quốc bắc vực địa giới hạ Ngư thủy trấn náo thị trung, mấy người khí thế hung hung vây quanh một thiếu niên, mâu quyền xoa chưởng, chung quanh đa số là người xem náo nhiệt.
"Tiểu tử, buông tay. " Vi thủ độc nhãn đại hán mặt đầy thịt thô, không kiên nhẫn nhìn về phía trước thiếu niên chết nắm chặt vạt áo hắn.
"Trả đồ vật của ta, ta mới buông tay. " A Thổ có chút sợ hãi, nhưng đồ vật này liên quan đến mạng sống của mẫu thân hắn, hắn không thể lùi bước.
"Trả cho ngươi? Đại ca ta có thể nhìn trúng thứ đồ bỏ đi của ngươi là phúc khí của tiểu tử ngươi, xem như phí bảo vệ của ngươi ở đây, đừng không biết điều, mau buông tay. " Lão nhị gầm thét.
"Ta không, trả đồ vật cho ta. "
A Thổ càng siết chặt tay áo của Độc Nhãn.
“Xì, ta nói ngươi muốn ăn đòn phải không. ” Nhị ca có phần tức giận, cho hắn một bậc thang xuống mà còn tưởng mình là củ hành tây.
Nếu chuyện này truyền ra ngoài, nói hắn cãi lý lẽ với một đứa trẻ cả buổi mà nó còn không biết điều, vậy hắn còn mặt mũi nào mà sống.
Xung quanh mọi người dần dần tụ tập lại, từng người nhìn xem trò vui.
“Cút, đừng có mà được voi đòi tiên. ” Độc Nhãn đá vào bụng thiếu niên, A Thổ đau đớn ngã xuống đất.
Thiếu niên nhẫn nhịn cơn đau, lao vào ôm lấy chân Độc Nhãn, Độc Nhãn loạng choạng suýt ngã.
“Trả đồ cho ta. ” A Thổ kêu lên. Lần này đã chọc giận Độc Nhãn, hắn vốn dĩ hôm nay tâm trạng đã không tốt, lại gặp phải một tên tiểu quỷ không biết điều như vậy.
“Hai ngươi lôi hắn lên cho ta. ”
Hai gã bước đến, một trái một phải, tóm lấy hai cánh tay của thiếu niên ấn hắn vào tường.
Thiếu niên liều mạng giãy giụa, cố rút cánh tay ra, nhưng sức lực quá chênh lệch, vô ích.
“Ôi chao, ngươi còn chưa phục sao? ” Độc nhãn duỗi thẳng gân cốt, vận lực tát hai cái vào mặt thiếu niên, đánh hắn choáng váng, tai ù điếc.
Mặt thiếu niên lập tức tím bầm, miệng tràn ra máu. Người ngoài không biết hai cái tát kia có uy lực ra sao, nhưng Độc nhãn rõ ràng hai cái tát này đã vận dụng nội lực, đủ khiến tên nhóc này đau nhức suốt một thời gian dài.
“Đi thôi. ” Người xem ngày càng đông, giữa thanh thiên bạch nhật, Độc nhãn cũng không muốn làm to chuyện, hai tên kia buông tay thiếu niên, theo sau hắn.
Lợi dụng lúc họ buông tay, A Thổ cắn mạnh vào ngón tay của một tên trong số đó.
Người kia bị cắn, giận dữ đá và đấm vào thiếu niên, nhưng A Thổ đã liều mạng, răng cửa bị gãy vẫn không buông, cắn đứt một mẩu thịt trên ngón tay của hắn.
“A, ngươi dám. ” Bị cắn chính là lão Tam, hắn vừa kinh hãi vừa giận dữ, quay đầu nhìn thoáng qua độc nhãn, nhận được sự đồng ý, lão Tam như phát điên, hung hăng đấm đá lên người thiếu niên, vẻ mặt căm hận như muốn đánh tan xác thân thể gầy yếu, mỏng manh kia.
A Thổ dựa vào tường, hai cánh tay gầy gò như củi khô chống đỡ vô lực, cảm giác đau đớn ngày càng dữ dội. Cuối cùng đạt đến đỉnh điểm, A Thổ kêu gào một tiếng thảm thiết, ngã quỵ xuống đất, toàn thân đầy máu, thần sắc mơ hồ.
Lòng người chung quanh càng lúc càng đông, nhưng chẳng ai dám tiến lên gây sự với mấy tên ác bá tiếng xấu vang xa kia. Mọi người trong lòng đều đầy căm phẫn, nhưng đánh thì không lại, gây sự thì lại không dám, chỉ biết thở dài ngao ngán.
Từ một gian phòng trên lầu hai của quán trà cạnh chợ, một thiếu niên áo tím đang nhâm nhi rượu, chứng kiến hết mọi chuyện. Thật là ngang ngược vô cùng, xem ta không đi dạy dỗ chúng một trận.
Hắn tức giận ném ly rượu xuống đất. Chiếc ly bay vút lên, vẽ thành một đường vòng cung vô hình trong không trung, dưới tác động của một sức mạnh vô danh, tự vỡ tan thành từng mảnh nhỏ, rơi xuống mái hiên bên ngoài, phát ra tiếng leng keng.
"Không được," một cô gái kéo tay hắn lại.
"Nhị tỷ, tỷ kéo ta làm gì? Hay là cứ nhìn hắn bị mấy tên này đánh chết sao? Còn có công lý nào nữa hay không? " Khởi Uyển hỏi.
"Ngươi, sao lại nóng vội như vậy. "
“Ngoài kia người đông mắt tạp, chuyến đi này của chúng ta không tiện lộ diện thân phận. ” Nữ tử nói.
“Nhị tỷ, chuyện này ta không thể nhịn được. ” Khởi Duyên gào lên.
“Ta biết ý ngươi, nhưng mà Ngư Thủy vị trí ở bắc vực phía bắc. Tiến về phía trước chính là Anh Nam cùng hữu bang biên giới, nơi này thế lực phức tạp, chớ nên nóng nảy. ”
Nữ tử lời còn chưa dứt, thiếu niên tử y đã lóe lên đến trước cửa sổ. Nữ tử lại lần nữa ngăn cản hắn.
“Phan Hiểu Phù, tránh ra! ” Thiếu niên tử y trực tiếp gọi tên nàng, gầm thét.
“Than ôi. ” Nàng biết là khuyên không được nữa. vị đệ đệ này bẩm sinh tính khí nóng nảy, chỉ có trước mặt đại tỷ hắn mới ngoan ngoãn như một đứa trẻ, mấy vị tỷ tỷ khác của bọn họ căn bản không có cách nào.
“Tam đệ, đủ rồi, đừng đánh nữa, đánh tiếp thật sự sẽ ra mạng người. ” Nhị tỷ nắm chặt tay tam đệ, lại nhìn về phía độc nhãn.
Độc nhãn cười nói.
“Đánh, loại bất minh thị phi này cần đánh cho hắn nhớ đời, đánh đến chết đi sống lại, yên tâm, lão tam có chừng mực, nhiều lắm cũng chỉ gãy chân gãy tay. ”
Nhưng nhìn bộ dạng của A Thổ, đâu giống lời độc nhãn nói, giờ hắn rõ ràng là thở ra nhiều hơn hít vào.
“Ồ? Cũng gãy vài cái chân tay của ta xem. ” Tử y thiếu niên ung dung bước ra từ đám đông, khí thế vô hình khiến đám người tự động nhường đường.
Chương này chưa kết thúc, mời độc giả xem tiếp phần sau hấp dẫn hơn!
Yêu thích Truyền thuyết Cửu Linh giới, xin mời lưu lại: (www. qbxsw. com) Truyền thuyết Cửu Linh giới cập nhật nhanh nhất toàn mạng.