Chương 59: Làm sơn tặc
Hai ngày sau, nhóm người của Nhất, Hòa đã mang về các thứ mà Lân đã dặn dò. Lân đi đến doanh trại của Tú để hướng dẫn về cách chế tạo diều.
Khi đến nơi, Lân thấy Tú và Hòa đang cho người xếp tre thành từng đống, có nhóm đã bắt đầu chẻ tre để làm khung diều.
''Đại ca''
Lân nhẹ gật đầu, sau đó chỉ tay về phía căn lều tạm phía bên kia. Trong lều có sẵn một ấm trà lớn vẫn còn ấm, Lân rót cho mình một ly [cái này không phải là trà mà là một loại hoa nào đó, vị hơi nhạt nhưng lại rất thơm, cũng tạm ổn]
"Đại ca tìm đệ có việc gì sao''
Đặt chén trà xuống Lân đưa tay ra hiệu cho Tú ngồi xuống:
''Hôm nay ta ta đến là để hướng dẫn cho đệ cách làm diều''
Tú cười nói:
''À cái này thì đệ biết, chỉ là mấy con diều thôi mà, lúc đệ còn nhỏ vẫn thường hay là, đệ còn biết làm nhiều loại nữa đó chứ, diều mặt trăng, diều cá chép, diều cá, diều bướm…''
''Dừng, dừng, dừng lại, ta không bảo đệ đi làm mấy con diều đó, ta đâu có đi thả diều hóng mát đâu mà lại làm diều đó''
Tú cười ha hả:
''Hahaha, đệ đùa với đại ca chút thôi, thấy đại ca mấy ngày nay cứ đăm chiêu không vui, thỉnh thoảng huynh tìm người tâm sự để bớt đi căng thẳng muộn phiền, chứ lúc nào cũng dùi đầu vào việc binh thì mệt mỏi lại chồng chất thêm''
Lân trầm ngâm:
''Có lẽ nên như vậy…''
Đang định nói thêm thì có người từ khu chế tạo hỏa khí mang đến một thùng gỗ lớn
''Bẩm đô đốc, thứ ngài cần đã mang đến''
Lân gật đầu:
''Uhm, rất tốt, ngươi có thể trở về được rồi''
''Bây giờ đệ mang cho ta các nang tre đã được vót qua đây''
Rất nhanh, Tú đã trở lại, trên tay mang theo một bó nang tre
Lân cười nói
''Ta chỉ làm hướng dẫn 1 cái thôi, không cần nhiều vậy đâu''
''Trước hết lấy nan tre làm cốt kết thành hình con diều, hai cánh ngang ra, lấy giấy mỏng tẩm dầu trám dán vào cốt tre làm lòng diều. Tiếp theo lấy hỗn hợp lưu hoàng và diêm tiêu đem vải mỏng mà tẩm rồi phơi khô, bồi vào ngoài cốt tre ấy làm da diều. Tấm vải này ta đã tẩm hỗn hợp và phơi khô rồi. Còn đệ khi làm thì chia người ra, nhóm làm khung, nhóm tẩm vải phơi khô.
Tiếp đến là lấy một cân cỏ bấc đèn cũng tẩm nước ấy để làm đuôi diều. Xong rồi, lại lấy 1 sợi dây gai dài độ 100 bước, hoặc hai ba trăm bước, buộc vào lưng diều làm lèo và dây thả diều. Lại lấy một sợi dây giấy làm ngòi thuốc dài bằng dây gai buộc vào sau đuôi diều, còn thừa thì quấn vào dây diều.
Khi làm xong, đệ cho một nhóm người đi thả để thử nghiệm, nếu như con nào không bay được hoặc bay mà không thăng bằng được, lượn đông lượn tây thì phải làm lại. Việc này nên gấp rút làm, chúng ta không còn nhiều thời gian lắm đâu''
Tú nghiêm túc nói:
''Đệ sẽ cố gắng làm xong nhanh nhất có thể''
Lân gật đầu:
''Uhm, tốt lắm, thôi đệ cho tiến hành đi''
Lân ngôi quan sát các đội tiến hành làm diều một lúc thì rời đi, trở lại doanh trại của mình. Vừa về tới gần doanh trại thì thấy có một người đang đứng chờ
''Phan huynh''
''Đào huynh, chúng ta vào trong rồi nói''
Đào Văn Hổ theo Lân vào trong doanh trại. Lân hỏi:
''Đào huynh đã tới đây lâu chưa, sáng nay ta có chút việc nên ghé sang chỗ Đình Tú''
Hổ đáp:
''Ta cũng với mới tới thôi, nghe lính gác báo lại là huynh đã đi ra ngoài từ sớm nên ta nghĩ có lẽ huynh cũng sắp về nên mới đứng đợi chốc lát. Hôm nay ta tới đây cốt để báo cho Phan huynh biết về số lượng trâu bò thu mua được''
Lân rót cho Hổ một ly trà rồi nói:
''Kỳ thực việc này cũng chỉ là việc nhỏ, đâu cần Đào huynh phải nhọc lòng đến đây, chỉ c·ần s·ai người báo với ta là được''
Hổ cười nói:
'' Ta cùng huynh gia nhập nghĩa quân ngay từ ngày đầu, nhưng lại ít khi giao thiệp cùng nhau, trong cuộc nghị sự lần trước ta với huynh lại vào thế đối đầu, nhân dịp này ta tới đây, mong là chúng ta có thể xóa bỏ hết những hiềm khích trước đó''
Lân mỉm cười thầm nghĩ [lần trước ngươi hạch tội ta vô lễ, nay lại sợ ta mang lòng thù oán mà muốn hòa giải, thật là kẻ mang lòng tiểu nhân đo lòng quân tử]
''Sự việc lần trước nếu như huynh không nhắc ta cũng không nhớ được, huynh là người trung thành kính cẩn với trại chủ trước nay ai cũng rõ, hành động của ta có chút thất thố, huynh làm vậy cũng không có gì sai, chuyện đó cứ để nó trôi qua đi thôi. À, còn việc thu mua trâu bò huynh đã thu mua được bao nhiêu rồi''
Nghe những lời Lân nói, trong lòng Hổ cảm thấy nhẹ nhõm [là ta cả nghĩ rồi, Nhạc trại chủ rất coi trọng người này, chỉ mong lời hắn ta nói là sự thật, hắn không hề lưu tâm việc trước đó]
''Nói ra thì có chút xấu hổ, trước khi đi ta dự kiến sẽ mua độ chừng hơn trăm con, nhưng quanh vùng này lại có rất ít, ta phải đi thật xa để tìm mua nhưng cũng chỉ có 52 con trâu và 20 con bò, tổng cộng có 72 con mà thôi, không tài nào tìm được thêm''
Lân gật gù:
''Cái này quả thực làm khó cho huynh rồi, trâu bò già đã ít, người dân nơi đây phần nhiều là nghèo khổ nên việc thu mua sẽ càng khó. Vất vả cho huynh rồi''
''Phan huynh hiểu được như vậy, Hổ tôi đây quả thực cảm kích''
Đang trò chuyện thì có lính thân vệ tới báo:
''Bẩm hai vị đô đốc, trại chủ cho mời hai vị''
Lân và Hổ nhìn nhau:
''Có vẻ như sắp phải rời đi rồi''
Cả hai cùng tới doanh nghị sự. Nhạc đợi cho mọi người đông đủ thì nói:
''Ta vừa mới nhận được tin báo gửi về, đúng như dự đoán của Lân đô đốc quân triều đình đã đóng quân tại Câu Để, trong hôm nay hai cánh quân của hai tướng Tài, Đình cũng sẽ tới nơi này để hội quân với chúng ta''
Sau đó Nhạc cho người trãi bản đồ ra cho mọi người xem
''Chúng ta sẽ theo đường bộ men theo sông Thu Bồn mà đánh xuống, còn cánh quân của hai tướng Tài, Đình theo đường thủy đến cửa biển Hợp Hòa mà đánh ép lại. Các vị ở đây thấy như thế nào''
Mọi người cùng nhau nhìn vào bản đồ suy ngẫm, phương án của Nhạc trại chủ đưa là là hợp lý, vừa có thể t·ấn c·ông bất ngờ lại vừa có thể tạo thành thế bao vây. Tất cả mọi người đều tán thành với lộ tuyến mà Nhạc đưa ra.
Lân lên tiếng nói:
''Lần tiến công này mạc tướng xin được làm quân tiên phong đi trước''
Các huynh đệ của Lân nhìn há hốc kinh ngạc, không ngờ đại ca lại xin làm quân tiên phong. Còn Lân thì thầm nghĩ [lần này nếu như không làm quân tiên phong thì làm sao triển khai được những thứ mà ta đã chuẩn bị, hy vọng gặp lại tên Nguyễn Cửu Dật kia, thù cũ của ta và ngươi vẫn chưa xong đâu]
Nhạc vỗ bàn lớn tiếng nói:
''Hay lắm, Lân đô đốc đi tiên phong thì quân ta càng tăng thêm sĩ khí''
Nhạc thấy tất cả đều tán thành, không ai có ý kiến gì thêm thì nói tiếp:
''Hai ngày nữa chúng ta sẽ xuất quân, các vị nhanh chóng tập hợp binh lính, chấn chỉnh đội hình để chuẩn bị tiến quân''
Cuộc nghị sự kết thúc, mọi người ai về doanh ấy, tiến hành tập hợp binh mã, lương thực, v·ũ k·hí…
Hai ngày sau, cánh quân của Nhạc và cánh quân của Lý Tài, Tập Đình chia ra hai hướng tiến quân về Câu Để. Cánh quân của Nhạc hành quân theo kế sách của Lân đã đề ra trước đó để đảm bảo an toàn.
Tú và Điểm đi cạnh Lân hỏi:
''Đại ca, lần này chúng ta đi tiên phong, chẳng lẽ huynh đã có kế hoạch gì hay sao''
Lân cười nói:
''Các đệ nhìn ta nếu đóng vai trại chủ sơn tặc có thích hợp không''
Tú ha hả cười:
''Ha ha ha, bộ dáng của huynh nếu như đóng vai tú tài, văn nhân thì được chứ đóng vai sơn tặc thì không tài nào giống được''
Lân lắc đầu:
''Vậy để ta hóa trang cho thêm phần dữ tợn để nhìn cho giống''
Điểm đi bên cạnh cũng xen vào:
''Cái chính ở đây là dáng người của đại ca hơi gầy gò, nhìn dọc nhìn ngang thì chỉ thấy giống một văn sĩ nho nhã chứ không giống tướng c·ướp''
Lân thở dài:
''Haizz vậy là ta không thể đi c·ướp dâng nữ về làm áp trại phu nhân được rồi''
Tú cười hề hề:
''Trước giờ không nghe đại ca đề cập đến chuyện thành gia lập thất, Phi Yến cô nương dường như cũng có ý với huynh, huynh lại mãi lo việc quân, nay sao lại muốn c·ướp dân nữ về làm phu nhân''
Nhắc đến Phi Yến làm Lân có hơi nhột nhột như kiểu ra ngoài tán gái mà sợ vợ ở nhà biết chuyện
''Thôi bỏ chuyện c·ướp dân nữ qua một bên đi, nhưng lần này ta muốn đi làm sơn tặc thật. Câu cửa miệng của bọn sơn tặc là gì ta, đường này ta mở, cây này ta trồng, muốn qua phải để lại tiền mãi lộ, có đúng không ta''
[Ở thời hiện đại, khi xem phim có cảnh sơn chặn đường c·ướp thì tên thủ lĩnh đều nói câu này]
Tú và Điểm cùng cười:
''Không biết đại ca lấy đâu ra câu đó, nghe cũng hay hay, nhưng đã đi c·ướp thì làm cho mau lẹ, đánh úp bất ngờ chứ ai đời lại nói năng dài dòng làm gì''
Lân ngẫm nghĩ, rồi gật đầu:
''Đệ nói cũng đúng''
Điểm như nghĩ ra điều gì đó vội hỏi:
''Thông thường thì đại ca ít khi nói đùa, phải chăng lần này kế hoạch của huynh có liên quan tới sơn tặc''
Lân gật gù:
''Đúng vậy, ta nhìn đệ có vẻ giống với thủ lĩnh sơn tặc đó, đệ có nguyện ý dẫn đầu một nhóm binh sĩ để làm c·ướp không, haha''
Điểm chắp tay:
''Nếu đã là mệnh lệnh thì dù là việc gì đệ cũng sẽ làm hết sức''
Lân nghiêm sắc mặt:
''Tốt, tốt, tốt lắm, nhiệm vụ lần này ta giao cho đệ là dẫn theo một đội quân làm sơn tặc c·ướp đường''