“Hống! ”
Giữa hồ lửa bừng bừng, một đoàn hỏa diễm màu đen bốc cháy dữ dội, hóa thành một con ma lang khổng lồ, ngửa mặt gầm trời, tỏa ra sát khí kinh người.
Trên lưng con ma lang, một người đàn ông vạm vỡ, cơ bắp cuồn cuộn, khoanh chân ngồi. Người này mặt mũi thô kệch, mặc áo choàng đen.
Trên cổ tay hắn, đeo một chiếc vòng ngọc tinh xảo, khắc họa những đường vân kỳ dị.
“Hống. ”
Hắn mở mắt, ánh mắt sắc bén quét qua bốn phía, cuối cùng dừng lại ở hướng Lâm Phàm và Ninh Vũ Hy rời đi, cười nham hiểm.
“Lâm Phàm, Ninh Vũ Hy, các ngươi chạy không thoát đâu! Hôm nay, các ngươi nhất định phải chết ở đây. Ha ha. ”
Hắn cười gằn mấy tiếng, cưỡi con ma lang lửa hung dữ dưới thân, lao vào dòng dung nham, biến mất không dấu vết.
、,, cuối cùng đến được sâu trong vùng bình nguyên lửa.
“Này, có vẻ như đã có người đến trước rồi. ” cau mày khẽ, ngước mắt nhìn lên, chỉ thấy dưới vách đá của thung lũng, có hơn chục thiếu niên đang trèo lên vách đá.
Trong số những thiếu niên đó, một số mặc đồng phục trắng, có vẻ như đến từ cùng một môn phái.
kinh ngạc nói: “Này? Không phải là bọn Lạc Phong sao. ”
Lạc Phong và Diệp Lưu Vân, khi vừa đến gần vùng hồ lửa, đã bị tấn công bởi vài đợt quái vật lửa.
Tuy may mắn thoát được, nhưng vẫn bị tổn thất không ít.
“Ừm? Hướng này, có vẻ như có một món bảo vật nào đó? ”
“Lão phu theo ánh mắt của Ninh Vũ Hy nhìn sang, cũng lộ ra vẻ kinh ngạc: “Nham thạch dung nham, nếu lão phu không đoán lầm, đây chính là hang ổ của Hỏa Diễm Kỳ Lân Thú! ”
Hỏa Diễm Kỳ Lân Thú, thuộc loại hung thú thất phẩm, tương đương với võ giả tam phẩm!
“Nghe đồn Hỏa Diễm Kỳ Lân Thú thân hình khổng lồ, sở hữu thân dài một ngàn năm trăm trượng, trọng lượng một vạn tám ngàn cân. Hơn nữa da dày thịt chắc, phòng ngự cực kỳ cường hãn, binh khí thông thường khó mà làm tổn thương! ”
Diệp Lưu Vân vẻ mặt nghiêm trọng nói: “Nội đan của Hỏa Diễm Kỳ Lân Thú, chính là dược liệu vô cùng quý hiếm! Hơn nữa, nội đan ẩn chứa hỏa nguyên tố, có thể giúp võ giả tăng tiến tu vi! ”
“Chúng ta nếu có thể săn giết được một con Hỏa Diễm Kỳ Lân Thú, tuyệt đối sẽ kiếm bộn! ”
“Hỏa Diễm Kỳ Lân Thú, nhưng mà hung thú lục giai đỉnh phong đó! ” Lâm Phàm nuốt nước bọt.
Thân thể, xương cốt, linh giáp của Hỏa Diễm Kỳ Lân đều là những vật liệu luyện khí thượng phẩm!
Đặc biệt là nội đan của nó, là chủ dược để luyện chế linh giai cao phẩm 'Huyền Băng Đan', giá trị vô cùng to lớn!
"--"
Bỗng nhiên, dưới sự chú ý của Diệp Lưu Vân, Ninh Vũ Hy, Lâm Phàm, một con sư tử khổng lồ từ dung nham lao lên.
"Ao~~"
Nó phát ra tiếng gầm giận dữ, đôi mắt đỏ như máu, ẩn chứa sự hung bạo, hung hăng nhìn chằm chằm vào Diệp Lưu Vân và những người khác.
"Hỏa Diễm Sư Vương! "
Cảm nhận được khí thế mạnh mẽ từ Hỏa Diễm Sư Vương, Diệp Lưu Vân lập tức sợ hãi, sắc mặt tái nhợt.
"H~" Hỏa Diễm Sư Vương gầm thét, lao thẳng về phía trước, móng vuốt hạ xuống, xé rách hư không, hung hăng tóm lấy Diệp Lưu Vân, muốn giết chết hắn.
Lâm Phàm sắc mặt biến đổi, thân hình đột ngột lui về phía sau: "Sư tỷ mau tránh! "
“ la! ”
Ngón tay sắc bén xé rách hư không, dừng lại cách cổ Yến Lưu Vân chỉ một thước!
“--”
Một cái đầu, bất ngờ bay vút lên.
“Muội muội! ”
Yến Lưu Vân trợn tròn mắt đẹp, ngơ ngác nhìn Yến Thu Lan gục ngã, khuôn mặt xinh đẹp bỗng chốc trắng bệch như giấy.
Yến Lưu Vân ngây người một lát, quay đầu nhìn Ninh Vũ Hy, run giọng hỏi: “Tỷ tỷ, phải làm sao? ”
“Con thú độc ác này,” Ninh Vũ Hy ánh mắt âm trầm, lập tức
Bỗng nhiên xoay người, rút chân chạy.
Nàng rõ ràng nhận ra, con Hỏa Diệm Sư Vương này, đã hoàn toàn vượt qua sức mạnh của hai người bọn họ.
“Sư huynh, theo nàng. ” Yến Lưu Vân thúc giục.
“Hiểu rồi. ”
Lâm Phàm vội vàng đuổi theo.
Hỏa Diệm Sư Vương hai mắt đỏ ngầu, nhìn chằm chằm vào Ninh Vũ Hy và Lâm Phàm, trong mắt lóe lên sát khí nồng đậm.
--
Một tiếng động vang lên, Hỏa Diệm Sư Vương giẫm mạnh chân xuống đất, đá tung lên vô số nham thạch nóng chảy, đuổi theo hai người.
“Hống hống hống! ”
“Bùm bùm bùm! ”
“Xé xé--”
Giữa dòng nham thạch sôi sục, tiếng kêu thảm thiết vang lên liên hồi, máu tươi nhuộm đỏ dòng nham thạch, biến nơi đây thành một địa ngục trần gian.
Ning Vũ Hy nét mặt căng thẳng, thở hổn hển, những giọt mồ hôi lấm tấm chảy xuống cánh tay trắng muốt.
Lâm Phàm theo sát phía sau, thần sắc cảnh giác cao độ, sợ Hỏa Diệm Sư Vương bất ngờ nhảy lên tấn công.
Bỗng nhiên, một tiếng gầm giận dữ trầm thấp vang lên từ phía trước.
“! ” Ning Vũ Hy quát lên.
Lâm Phàm sắc mặt biến đổi đột ngột, vội vàng né tránh, chỉ thấy một con rắn lửa từ phía trước lao đến, suýt nữa cắn vào cánh tay hắn.
Ngọn lửa rắn xẹt qua, đụng vào vách đá dựng đứng, thực sự là đã phá sập cả vách đá!
“Phù. ” Lâm Phàm thở phào nhẹ nhõm, trong lòng còn sợ hãi: “May quá. ”
Hắn nhìn về phía con rắn lửa, không nhịn được nuốt nước bọt, con rắn lửa này ít nhất cũng là yêu thú cấp bốn, thực lực ngang bằng với Võ đồ lục tinh!
“Sư tỷ, đi tiếp về phía trước chính là bình nguyên dung nham, đến lúc đó nhất định sẽ có rất nhiều rắn lửa, chúng ta vẫn là mau rút lui đi. ”
Lâm Phàm có chút sợ hãi nói: “Ta nghe nói trong bình nguyên dung nham, không chỉ có Hỏa Sư Vương, thậm chí còn tồn tại một số yêu thú lửa mạnh mẽ! ”
“Chúng ta hiện tại chỉ có tu vi Linh sĩ cấp năm, chiến đấu với yêu thú mạnh mẽ như vậy, xác suất thắng lợi không cao. ”
“Hơn nữa, trong dung nham lửa có một khu vực đặc biệt, nơi này nhiệt độ vô cùng nóng rực, ngay cả Võ sư cũng không chịu nổi. ”
Lời còn chưa dứt, Ninh Vũ Hy đã ngắt lời, ánh mắt băng giá, nhìn thẳng vào Lâm Phàm, giọng điệu lạnh lùng: "Ta bảo ngươi đi, ngươi nhiều lời làm gì? "
Lâm Phàm lập tức im bặt.
"Sư tỷ. "
Diệp Thu Lan mặt mày trắng bệch, run rẩy kéo kéo tay áo của Ninh Vũ Hy, yếu ớt nói: "Ta, ta không muốn đi. "
Ninh Vũ Hy mày liễu khẽ nhíu, khẽ mím môi đỏ, nói: "Sư đệ, ngươi trước dẫn Thu Lan đi, ta ở lại hậu quân. "
"Sư tỷ. . . "
Lâm Phàm há miệng muốn phản bác, nhưng nhìn thấy Lửa Sư Vương ở xa, và nham thạch đang cuồn cuộn chảy, đành phải lắc đầu thở dài, nói: "Được rồi, sư tỷ cẩn thận! "
"Ngươi cũng cẩn thận! " Diệp Thu Lan lo lắng nói.
Lâm Phàm gật đầu, sau đó kéo Diệp Thu Lan nhanh chóng lùi về phía sau, rất nhanh đã chạy đến nơi an toàn.
"Hống. . . "
Hỏa Diệm Sư Vương gầm nhẹ một tiếng, do dự một lát rồi quyết định bỏ qua việc tấn công Ninh Vũ Hy.
Dẫu sao, tu vi của Ninh Vũ Hy chỉ mới ở bậc Võ Sư Tứ phẩm mà thôi!
Nó nghiêng đầu, đôi đồng tử đỏ như máu nhìn về phía Diệp Thu Lan.
"Gụt. . . gụt. " Diệp Thu Lan nuốt nước bọt, khuôn mặt xinh đẹp trắng bệch như tờ giấy, run rẩy nói: "Tiền bối tha mạng. "
Tuy nhiên, Hỏa Diệm Sư Vương chẳng buồn để ý đến nàng, bước từng bước, chậm rãi tiến lại gần Diệp Thu Lan.
" cứu ta! "
Diệp Thu Lan sợ hãi đến mức sắc mặt trắng bệch, lập tức lui về phía sau.
Lâm Phàm nhìn thấy Hỏa Diệm Sư Vương ngày càng gần, trong lòng vô cùng do dự, cuối cùng giậm chân xuống đất một cách quyết liệt: "Hừ, ta chẳng thèm quan tâm đến ngươi. "
Hắn biết, nếu lúc này ra tay, nhiệm vụ của hắn nhất định sẽ tan thành mây khói.
Vì vậy, hắn đã lựa chọn chạy trốn!
“Tiểu muội chớ sợ, chỉ cần kiên trì một nén nhang, viện binh của môn phái sẽ tới. ”