Chương 642: Không thể tin được
Bà lão lại mỉm cười, lộ ra một nụ cười săn mồi rất quen thuộc, bàn tay co lại.
Sư phụ nào thì trò nấy.
"Được rồi, vậy chúng ta bắt đầu nhé? Ninh Dương, để sàn đấu cho ta. "
Cô gái trẻ gật đầu, và vội vàng bước ra khỏi sàn đấu, nhưng không quên thương hại nhìn Trần Trường.