Khuôn mặt thanh tú của thiếu nữ vừa được thỏa mãn nay ửng hồng nhẹ, đôi môi đầy đặn và xinh đẹp khiến Tô Trạch không thể rời mắt.
Chỉ cần nghĩ đến Chiêu Chiêu uy nghi áp đảo mình, thích hút và cắn cấu mình, lòng Tô Trạch lặng yên như mặt hồ lại dậy sóng vui sướng.
Chiêu Chiêu cảm nhận được nhịp tim bất an của người dưới thân, ý thức đang trôi bồng bềnh trong sự ngọt ngào, trong lòng cô cũng có chút vui mừng, một thứ ngọt ngào chưa từng trải nghiệm đang nẩy nở.
Chiêu Chiêu vừa được thỏa mãn, giờ như một viên ngọc trai mịn màng phủ lớp hồng nhạt, tay trắng nõn dựa vào ngực cứng của Tô Trạch ngồi dậy, giọng nói trong veo như băng giá nhưng lại mềm mại, mang theo uy lệnh của người cá, "Tô Trạch, ngươi là của ta, ngươi chỉ được hút và hôn ta thôi. "
Những ngón tay trên ngực yếu ớt vô lực,
Tô Trạc cảm thấy như thể một thanh lợi kiếm treo lơ lửng trên trái tim của mình, thứ mà y khao khát lại vừa tuôn ra từ miệng của thiếu nữ này.
Làm sao Tô Trạc có thể để bất cứ ai ngoài Triệu Triệu tiến gần đến bên y được chứ?
Khóe miệng y nhếch lên một nụ cười vui mừng, lần đầu tiên chủ động cúi đầu và hôn lên đôi môi mềm mại của cô thiếu nữ tóc bạc mắt vàng xinh đẹp, "Ta là của Triệu Triệu, chỉ dành cho Triệu Triệu mà thôi. "
Đôi môi mềm mại và mỏng manh của Tô Trạc, vừa mới đây Triệu Triệu đã được no say, nhưng lại cảm thấy một khát vọng sôi sục trong xương tủy. Đây là lần đầu tiên Tô Trạc chủ động chạm vào môi cô, khiến cô thiếu nữ vốn nắm giữ chủ động và bá đạo này không biết vì sao lại cảm thấy vui mừng.
Cô yêu thích chàng trai nhân loại tuấn tú và xinh đẹp này, nhất là lúc này y chủ động và mang theo vẻ thành kính khao khát chạm vào môi cô.
Trong lòng biển sâu, tiểu thư người cá - nữ chúa của đại dương - vẫn chưa hiểu rõ được niềm vui thầm kín trong lòng khi để Tô Trạch chạm vào mình, nhưng cô lại rất thích cảm giác đó, quyết định sau này ngoài việc chủ động hôn lên người thanh niên thơm ngọt, cô cũng sẽ để Tô Trạch được hôn lên mình.
. . .
Đã quyết định sẽ khiến Triệu Triệu (Chiêu Chiêu) đối với thế giới nhân loại đầy hứng thú, cũng không cảm thấy chán ghét bản thân, Tô Trạch vào ban đêm ôm chặt tiểu thư như một con bạch tuộc nhỏ để ru cô vào giấc ngủ, sau đó cẩn thận lấy ra tấm bảng làm việc, với thái độ nghiêm túc như đang xử lý hợp tác kinh doanh, mở ra những tài liệu mà cô thư ký đã sắp xếp vào buổi chiều.
Những ngón tay dài lạnh lẽo phát ra ánh sáng trắng từ tấm bảng.
,,。
,,。
,。,,。
,,。
,。
Những bàn tay trắng nõn, mềm mại, nhưng lại có thể dễ dàng lột da, cạo xương những sinh vật khổng lồ trong đại dương, đặt lên trên lồng ngực trẻ trung, mềm mại đang vui sướng của thanh niên.
Người trong vòng tay hơi động đậy, Tô Tử đang suy nghĩ về lịch trình trong vài ngày tới liền nhận ra điều đó, anh hạ mi mắt, dưới ánh sáng mờ nhạt nhìn thấy gương mặt xinh đẹp như không phải của con người.
Nhịp tim lại bắt đầu mất kiểm soát, Tô Tử mỉm cười, đặt tấm bảng xuống, cúi đầu nằm nghiêng sau đó ôm lấy Triệu Triệu đang tỉnh dậy, hôn lên đôi môi căng mọng, thơm ngọt.
Thanh niên xinh đẹp vừa hôn vừa tự trách: "Có phải ta đã làm phiền Triệu Triệu rồi chăng? "
Triệu Triệu vẫn chưa ngồi dậy, đang suy nghĩ cách để hiểu vì sao Tô Tử lại vui vẻ như vậy, thì đã bị Tô Tử ôm lại và hôn nhẹ nhàng, khiến nỗi bất mãn vừa nảy sinh trong lòng cô cũng bị dập tắt bởi nụ hôn dịu dàng này.
Tâm trạng cô lại trở nên vui vẻ.
Triệu Triệu say đắm hưởng thụ nụ hôn của Tô Trạch, siết chặt lấy con người ngọt ngào này, "Vừa rồi em vì sao lại vui vẻ? "
Vẫn không nhịn được mà hỏi ra.
Triệu Triệu chăm chú nhìn vào đôi mắt chỉ có hình dáng của mình trong mắt Tô Trạch, giọng nói mang theo một chút lo lắng và nồng nàn chiếm hữu mà cô cũng không biết.
Như thể chỉ cần Tô Trạch nói ra lý do là không liên quan đến mình, thậm chí là vì người khác mà khiến cô vui vẻ, thì nàng tiên cá từ đáy biển sẽ dùng những ngón tay mềm mại nhưng sắc nhọn đặt trên ngực anh để xé rách da thịt, nhìn thấy trái tim đỏ tươi đang đập.
Tô Trạch, người có thể dễ dàng nhận ra tâm trạng và điểm yếu của người khác qua giọng nói, rõ ràng cảm nhận được sự chiếm hữu trong giọng nói của cô gái, điều này khiến anh bắt đầu xúc động, thậm chí vì nụ hôn mà cơ thể căng cứng cũng bắt đầu có sự thay đổi, đây là phản ứng rất bình thường,
Nhưng Tô Tế lo lắng rằng phản ứng của mình sẽ được coi là một sự phạm thượng đối với Nữ Thần Hải Vực, nên không dám để Triệu Triệu phát hiện ra phản ứng của mình.
Mặc dù vẫn ôm lấy nàng, nhưng thân thể đã có phản ứng, khiến Tô Tế phải từ từ lùi lại, cho đến khi có khoảng cách giữa hai người mới thở phào nhẹ nhõm.
Hắn rất vui mừng trước sự chiếm hữu của Triệu Triệu đối với mình, "Ta đang định mai đưa Triệu Triệu đi thăm quan những nơi đẹp đẽ và thú vị ở Hải Thành. "
Lời giải thích của hắn khiến tâm trạng lo lắng của Nữ Thần Hải Vực dịu lại và tan biến.
Triệu Triệu khẽ mím môi, đôi môi đầy đặn và xinh đẹp bị ép lại, như muốn tỏa ra hương vị ngọt ngào của trái cây chín, đôi mắt tròn và hơi nhếch lên, tỏa sáng niềm vui.
Nàng rất hài lòng khi thấy sự vui mừng của Tô Tế là vì chính mình, khiến Triệu Triệu muốn vẫy vẫy đuôi của mình.
Đáng tiếc thay, đây không phải là đại dương, cũng không phải là hồ bơi mà Tô Trác đã tự xây dựng cho mình, Tô Trác cũng không thể thấy được đuôi cá của mình.
Tô Trác cảm nhận được hơi thở vui vẻ của cô gái, những sợi tóc bạc rơi trên lưng bàn tay của anh, như những sợi tơ bạc quấn quanh trái tim của mình. . .
Cũng rất giống. . . Hai người là những tình nhân khăng khít.
Tô Trác rất thích cảm giác này, chính là cơ thể nóng bỏng chưa kịp nguôi ngoai.
Sau khi nghe giải thích, Chiêu Chiêu vui vẻ cọ vào anh, không quan tâm đến phản ứng của Tô Trác, khoảng cách nhỏ giữa hai người lại được cô nàng người cá nhão nhẹp lấp đầy.
Bất ngờ, những nơi mà Tô Trác muốn che giấu cũng bị cô nàng mềm mại Chiêu Chiêu cảm nhận được.
Những ánh mắt nghi hoặc của Triệu Triệu vẫn chưa thể phát hiện ra được thứ gì đó trên người y, khi bỗng nhiên một đôi bàn tay ấm áp che lấp tầm nhìn của cô.
"Tô Trạch, em không được nhìn à? "
Giọng nói mềm mại và ngọt ngào khiến Tô Trạch suýt nữa đã buông tay ra. Nhưng y vẫn không buông tay, và Triệu Triệu liền hiểu rằng đây là điều không được phép.
Những mi mắt cong vút chớp chớp dưới lòng bàn tay ấm áp, trong căn phòng vốn đã tắt đèn bỗng vang lên một tiếng rên khẽ.
Tưởng rằng mình đã làm tổn thương Tô Trạch, Triệu Triệu rụt tay về, lúng túng xin lỗi:
"Em. . . em có làm anh bị thương không? "
Nhưng với một cô tiên cá tính nóng bỏng như Triệu Triệu, chỉ với việc Tô Trạch che mắt cô lại thôi cũng không thể ngăn cản được cô. Cô liền đưa tay ra, chạm vào một nơi mà trước đây cô chưa từng phát hiện ra.
Không biết đó là vật gì, Tô Trạc chỉ nhẹ nhàng nắm lấy, khiến y không khỏi phát ra một tiếng rên ngắn, bởi phản ứng của chính mình đã khiến y cảm thấy bị xúc phạm.
Dẫu sao, đối với một thanh niên vẫn coi cô gái như thần linh, việc chỉ dừng lại ở nụ hôn đã là một kích thích tột bậc.
Yêu thích Nhanh Xuyên, Người Lạ Gia là mỹ nhân tuyệt sắc, mời mọi người ghé thăm: (www. qbxsw. com) Nhanh Xuyên, Người Lạ Gia là mỹ nhân tuyệt sắc, tiểu thuyết đầy đủ được cập nhật tốc độ nhanh nhất trên toàn mạng.