Chương 1010: Đồng Bỉnh kiến thức Linh Giới
Địa Cầu / Liễu Thành
Sau khi trở về từ vũ trụ tràn đầy đen tối kia, nghênh đón Dịch Hạ là ánh nắng sáng rỡ vào ngày xuân của Liễu Thành.
Lúc trước thiêu đốt và hủy diệt bạo ngược, tại lúc này đột nhiên biến thành yên tĩnh và bình thản ôn nhuận.
Huyết sắc rút đi mấy phần dữ tợn, hóa thành điềm lành như vàng rực.
Dịch Hạ hóa thân thành bộ dáng thanh niên nhân loại, hơi giãn ra thân thể ở dưới ánh mặt trời của Liễu Thành.
Sau đó, Dịch Hạ tập trung ánh mắt ở lần thu hoạch này.
Ngay sau đó, theo ý thức Dịch Hạ ba động, võng mạc tùy theo đổi mới ra một đầu nhắc nhở:
"Tổng Võng nhắc nhở: Ngươi từ lần sự kiện hủy diệt này thu hoạch được tập hợp ích lợi từ giết chóc như sau:
(1)73, 000 điểm hỗn độn kinh nghiệm ( sự kiện hủy diệt chiếm tỉ lệ 15. 3%, giết chóc chiếm tỉ lệ 57. 4%. . . )
(2) Lượng lớn Tổng Võng tai tệ (căn cứ vào nhân vật thiết trí Tổng Võng, đã tiến hành xử lý giản lược để nhập kho đối đầu ích lợi này, tình hình cụ thể và tỉ mỉ mời dùng ý thức điểm kích nơi đây rồi xem xét)
"
Dịch Hạ nhìn thoáng qua nhắc nhở trên võng mạc.
Thu hoạch lần này xem như khá là to lớn.
Bởi vì hiệu năng của Vương Miện Giết Chóc vẫn cứ miễn cưỡng có tác dụng, đối Dịch Hạ mà nói, lượng lớn tạp binh có thể cung cấp hỗn độn kinh nghiệm mới là giải pháp tối ưu.
Đương nhiên, có thể thu thập tư liệu sống cho Vu canh đồng thời tiến hành thu hoạch khác, vậy cũng nhiều là một chuyện tốt.
Chỉ là gần đây luôn chém giết với sinh mệnh hư không, ở phương diện thu hoạch tư liệu sống cho Trí Cổ không thể nghi ngờ có chút dừng lại.
Dịch Hạ tự nhiên sẽ không quên, năng lực có xúc tiến kếch xù đối sự trưởng thành trong huyết mạch của hắn.
Chỉ là căn cứ vào số lượng tư liệu sống trước mắt cần để luyện chế Trí Cổ, so sánh qua thì đã không lại mau lẹ giống như trước đó.
Mà liền ở khi Dịch Hạ chải vuốt lần thu hoạch này, người chim đã bưng một bát canh nóng rồi đi tới.
Dịch Hạ tiếp nhận canh nóng uống một hơi cạn sạch, sau đó ở lúc đầu lưỡi vẫn còn quanh quẩn sự ngọt ngào từ canh tươi, Đại Vu đã thuận miệng nói với người chim về vừa người xuyên việt không may mà mình mới gặp phải.
Người chim sau khi nghe xong, thì không tránh được có chút hiếu kỳ:
"Đại Vu không có đi gặp mặt hắn một lần ? "
Đối mặt nghi hoặc từ người chim, Dịch Hạ lại chỉ là khẽ lắc đầu.
Sau đó, mới giải thích nói:
"Đa nguyên vũ trụ có vô ngần thời không, giống như mạo hiểm trên thế gian sẽ có muôn vàn phong cảnh. "
"Tỉ như đóa hoa đá nằm sâu dưới nền đất, lại như cỏ dại cô độc trên núi cao. "
"Gặp nhau quen biết làm gì đâu, dù sao cũng chỉ là phong cảnh lúc qua đường. . . "
Người chim nghe vậy, như có điều suy nghĩ mà khẽ gật đầu.
Đương nhiên, đây cũng chỉ là hai người tán gẫu thôi.
Mà cùng lúc đó, một góc khác của Địa Cầu, cũng có một ít biến hóa đang phát sinh. . .
. . .
. . .
"Nơi này, ít nhiều có chút xấu hổ a. . . "
Đồng Bỉnh ăn mặc một thân áo khoác, mang theo kính râm, ngay cả khuôn mặt đều bao phủ ở dưới khẩu trang màu đen.
Nếu như không phải địa điểm bên cạnh khá là vi diệu, khả năng mà bộ dáng hiện giờ của Đồng Bỉnh bị cảnh sát đi tuần tra hỏi thăm, đã không thể nghi ngờ kéo max.
Cũng may bên cạnh hắn, là cửa lớn của một nhà bệnh viện.
Ở bên cạnh thì có một bảng hiệu màu vàng đen, sáng loáng mà viết " bệnh viện nam khoa xx chuyên chữa x công năng" . . .
Khuôn mặt của Đồng Bỉnh dưới khẩu trang, đã đều là vẻ bất đắc dĩ.
Ngược lại tiểu quỷ trong ý thức hải của hắn, đã cười khá là càn rỡ.
"Ha ha ha ha. . . Chết cười ta, lão Đồng, nếu không ta từ bỏ linh dược này a? "
Ở trong ý thức hải của Đồng Bỉnh, tiểu quỷ làm càn mà cười.
Nó hiện tại đã là súng hơi đổi pháo, có một thân áo giáp vẫn tính chỉnh tề và trường thương sáng loáng.
Liền lấy hoàn cảnh siêu phàm cũng đủ cằn cỗi trước mắt ở trong nước tới nói, một thân trang bị của tiểu quỷ này đã có thể xưng là hào hoa.
Trong khoảng thời gian này, một người một quỷ tự nhiên cũng là có chút gặp gỡ.
Ở thời đại mà thủy triều này mới nổi lên, nơi nào không phải là cơ duyên ?
Chỉ là so sánh dưới, lại có khác biệt giữa kích thước và quy cách thôi.
Mà lần này, Đồng Bỉnh sở dĩ tìm tới nơi này.
Chính là bởi vì có người tìm được linh dược ở vị diện tinh thần đối ứng nơi này.
Nếu như là ở thế giới vật chất của Địa Cầu, vậy xung quanh nó liệu có còn vật dư lại hay không thì rất khó nói.
Nhưng căn cứ vào quy tắc trước mắt đã bị phát hiện và chỉnh lý của vị diện tinh thần kia đến xem, linh dược kia hiển nhiên không phải trường hợp đặc thù.
Kỳ thật ở phương diện linh dược, lấy con đường tu hành của Đồng Bỉnh, thì cũng không phải thiếu khuyết như thế.
Nhưng bây giờ hắn thu hoạch đến tình cảnh "hoàn cảnh chung vào nghề siêu phàm" thực sự quá mức ác liệt.
Không có cách nào, Đồng Bỉnh cũng chỉ có thể mở ra lối riêng.
Nói lên tới, đối với thao tác ly kỳ như Địa Cầu hiện giờ còn fcó thể xuất hiện Linh Giới, Đồng Bỉnh đến bây giờ còn là có chút khó có thể tiếp thu.
Bất quá, việc này cũng không ảnh hưởng, hắn tìm được con đường để tiến vào bên trong rồi tầm bảo. . .
Từ lúc ban đầu, khi siêu phàm giả của Địa Cầu đã ngoài ý muốn phát hiện Linh Giới rồi sờ soạng thăm dò ra khác biệt.
Tại sau này khi có đại lượng siêu phàm giả tràn vào, rất nhanh liền đã lưu chuyển ra các loại quy luật chung được phát hiện.
Từ tình huống trước mắt đến xem, đó là một thế giới tinh thần tuyệt đối có thể đối ứng với quy cách hiện tại của thế giới vật chất tại Địa Cầu.
Đơn giản tới nói, lấy tồn lượng siêu phàm giả trước mắt của Địa Cầu để ném vào, thì thực sự cũng bốc không ra bọt nước gì tới. . .
Mà căn cứ vào quy luật tương quan đã tìm tới đến ở hiện giờ tới xem:
Giới vực vật chất trên Địa Cầu, cũng sẽ ảnh hưởng vị trí của người tiến vào khi ở thế giới tinh thần.
Bất quá điểm này, cũng không tuyệt đối.
Quy tắc vận hành hoàn chỉnh của nó trông như thế nào, tại trước mắt thăm dò thì còn ở vào giai đoạn tương đối bước đầu.
Đồng Bỉnh đối với việc này, ngược lại là không có hứng thú quá lớn.
Bởi vì trước mắt, chưa có người nào phát hiện âm hồn ở Linh Giới. . .
Có đôi khi, Đồng Bỉnh sẽ có loại cảm giác như mình đã tuyển một nghề nghiệp chú định sẽ xuống dốc.
Nhưng mà phàm vật có thể điều hoà hoặc đổi nghề, mà hắn hơn phân nửa là không có lựa chọn này.
Hiện giờ cơ duyên tuy rằng rất nhiều, nhưng truyền thừa đề cập tới thứ giống như Phong Đô lại rất ít.
Có lẽ về sau có cơ hội, nhưng giai đoạn hiện giờ thì đoán chừng sẽ khá khó khăn.
Hơn nữa nói thực ra, Đồng Bỉnh cảm thấy đao pháp mà vị kia truyền cho mình, dùng tới cũng rất thuận tay.
Ngoại trừ trước mắt không dùng được ra, thì thực sự không có tật xấu gì. . .
Đồng Bỉnh ngồi một hồi ở bên ngoài bệnh viện, hắn không để ý đến tiểu quỷ trong đầu đùa giỡn.
Một ít chướng ngại, không cần chú ý ?
Ở trước mặt đại đạo, tất cả đều là hư ảo.
Vừa nghĩ đến đây, Đồng Bỉnh đứng dậy, ánh mắt kiên định đeo khẩu trang càng chặt chẽ chút, sau đó liền đi hướng nội bộ của bệnh viện.
Ở sau khi hỏi thăm một phen vị trí của nhà vệ sinh, Đồng Bỉnh khá là ngạc nhiên phát hiện nơi đây thế mà đã kín chỗ.
Nhìn xem từng gian WC có đánh dấu đang dùng, nhưng lại chỉ cảm giác được vài gian thực sự có người, Đồng Bỉnh đã không khỏi rơi vào trầm tư.
Sau đó, hắn quay người đến lễ tân làm một cái giường ngủ cùng. . .
Mặc dù đánh mất đi bí ẩn, nhưng chung quy là không có lựa chọn khác.
Tu hành, cũng không luôn móc nối với những vật cao nhã.
Càng nhiều, nó vẫn cứ chạy không khỏi trà gạo dầu muối, ăn uống ngủ nghỉ sinh hoạt.
Đối với việc này, Đồng Bỉnh ngược lại khá là quen thuộc.
Hắn từ trước đến nay là người có thể rất nhanh làm ra tự thích ứng và điều chỉnh đối với hoàn cảnh.
Bằng không, thì cũng sẽ không làm ra việc như dùng mèo chết tới thay thế trẻ con để triệu hoán tiểu quỷ.
Như thế, Đồng Bỉnh nằm ở trên giường ngủ cùng rồi nhắm mắt lại, hắn bắt đầu nếm thử thôi động pháp lực trong thể nội.
Sau khi ý thức dựa theo hình thức tràn ngập quy luật kia rồi vận chuyển, Đồng Bỉnh cảm giác ý thức của mình đang không ngừng truỵ xuống.
Khi hắn bỗng nhiên mở to mắt, đã là phát hiện mình đang nằm ở trên bãi cỏ nào đó tại nơi hoang dã. . .
Mà trên bầu trời, là một vòng mặt trời màu đen đang đang phóng thích ra quang huy ôn nhuận. . .