《Chu Hi và truyền thuyết núi Cửu Phong》
Trong thời kỳ Nam Tống xa xưa, núi Cửu Phong ở Nam Bình, Phúc Kiến như một con rồng khổng lồ uốn lượn, yên tĩnh nằm giữa đất trời. Núi Cửu Phong sừng sững chọc trời, mây mù bao phủ, rừng cây xanh um tùm, thác nước tung bọt trắng xóa, cảnh đẹp mê hồn.
Ngày ấy, Chu Hi, chàng trai trẻ tuổi, bước lên hành trình đến núi Cửu Phong. Chu Hi khoác trên mình chiếc áo xanh, dung mạo thanh tú mà cương nghị, ánh mắt toát ra sự kiên định theo đuổi tri thức và chân lý. Anh cõng balo, bước đi vững vàng hướng về núi Cửu Phong.
Khi Chu Hi đến chân núi, anh bị choáng ngợp bởi cảnh sắc hùng vĩ trước mắt. Anh ngước nhìn những đỉnh núi cao vời vợi, trong lòng trào dâng lên một khao khát chinh phục mãnh liệt.
“Núi non hùng vĩ như vậy, chắc chắn sẽ giúp ta lĩnh hội thêm nhiều đạo lý. ” Chu Hi tự nhủ, ánh mắt lóe lên niềm phấn khích.
Chu Hi bắt đầu leo lên theo con đường nhỏ uốn lượn quanh sườn núi. Con đường gập ghềnh, hiểm trở nhưng ông không hề lùi bước, từng bước một tiến lên. Mồ hôi thấm đẫm áo quần, nhưng ông chẳng hề để ý, vẫn kiên định tiến về phía trước.
Trong quá trình leo núi, Chu Hi gặp một lão phu lão luyện trong nghề chặt củi. Lão nhìn thấy Chu Hi mệt mỏi, cười hiền hậu nói: “Tiểu huynh đệ, núi Cửu Phong này không phải dễ leo như vậy đâu, cẩn thận một chút đấy. ”
Chu Hi mỉm cười đáp: “Đa tạ lão gia chỉ bảo, tiểu đệ sẽ cẩn trọng. Tiểu đệ đến đây là để chiêm ngưỡng phong cảnh sơn thủy hữu tình và tìm kiếm chân lý. ”
Lão phu gật đầu nói: “Tiểu huynh đệ có chí hướng, tốt lắm. Núi Cửu Phong này ẩn chứa biết bao truyền thuyết kỳ bí và câu chuyện ly kỳ. ”
Chu Hi tò mò hỏi: “Lão gia, xin hãy kể cho tiểu đệ nghe. ”
Lão tiều phu cười khẽ, bắt đầu kể chuyện: “Truyền thuyết kể rằng rất lâu về trước, trong núi Cửu Phong này có một con ác long, thường xuyên xuất hiện làm hại dân chúng. Sau đó, một vị tiên nhân đi ngang qua đây, đã giao chiến với ác long một trận quyết liệt. Cuối cùng, tiên nhân đánh bại ác long, phong ấn nó trong núi. ”
Chu Hy nghe say sưa, không khỏi cảm khái: “Thật là một truyền thuyết kỳ diệu! ”
Lão tiều phu tiếp tục nói: “Còn nữa, nghe đồn trên núi này còn có một hang động bí ẩn, bên trong chứa đựng vô số báu vật và bí tịch, nhưng chưa từng có ai tìm thấy nó. ”
Chu Hy trong lòng khẽ động, âm thầm ghi nhớ lời của lão tiều phu.
Tạm biệt lão tiều phu, Chu Hy tiếp tục leo lên. Càng lên cao, đường núi càng thêm dốc, Chu Hy đành phải dùng cả tay chân, khó khăn trèo lên.
Bỗng nhiên, trời đất tối sầm, mây đen ùn ùn kéo đến, sấm chớp vang rền, một cơn mưa bão sắp ập đến. Chu Hy ngước nhìn bầu trời, lòng đầy lo lắng.
“Làm sao bây giờ? ” Chu Hy tự nhủ.
Ngay lúc ấy, ông ta phát hiện một hang động ở cách đó không xa. Chu Hy vội vàng chạy vào hang, tránh cơn mưa bão sắp đến.
Bên trong hang động tối tăm ẩm thấp, tỏa ra một luồng khí bí ẩn. Chu Hy đứng trong hang, cảnh giác quan sát xung quanh.
Lúc này, ông ta dường như nghe thấy một tiếng thì thầm mơ hồ. Chu Hy giật mình, vội vàng đi theo hướng tiếng động.
Ở sâu trong hang, ông ta nhìn thấy một hòn đá tỏa ra ánh sáng kỳ lạ. Trên hòn đá dường như có một số đường vân mờ nhạt, như đang muốn kể một câu chuyện nào đó.
Chu Hy tiến gần hòn đá, chăm chú ngắm nhìn, lòng đầy tò mò.
Hắn đưa tay, nhẹ nhàng chạm vào phiến đá, bỗng nhiên cảm giác một luồng sức mạnh cường đại tràn vào cơ thể.
Chu Hi mở to mắt, trên mặt lộ vẻ kinh ngạc. Hắn cố gắng giãy giụa thoát khỏi luồng sức mạnh ấy, nhưng phát hiện mình hoàn toàn bất động.
"Chuyện gì đang xảy ra đây? " Chu Hi thầm nghĩ trong lòng.
Ngay khi hắn cảm thấy hoảng loạn, một bóng hình hư ảo xuất hiện trước mặt. Bóng hình dần dần rõ ràng, hóa ra là một vị lão giả tiên phong đạo cốt.
Lão giả nhìn Chu Hi, khẽ cười nói: "Tiểu tử, chớ hoảng sợ. Ta là linh hồn của ngọn núi này, đã chờ đợi người hữu duyên từ lâu. "
Chu Hi vội vàng hành lễ: "Bái kiến tiền bối, vãn bối Chu Hi, vô tình xâm nhập nơi này, mong tiền bối thứ lỗi. "
Lão giả phất phất tay, nói: "Không sao, ngươi có thể đến đây, chính là có duyên với ta. "
“Ta thấy tâm ý của ngươi rộng lớn, đối với chân lý kiên trì theo đuổi, nên hiện thân gặp mặt. ”
Chu Hy cung kính nói: “Tạ ơn tiền bối, bần đạo lần này đến Cửu Phong Sơn, chính là vì tìm kiếm chân lý. ”
Lão giả gật đầu, nói: “Chân lý vô chỗ không ở, cần phải dùng tâm cảm ngộ. Cửu Phong Sơn này cũng ẩn chứa nhiều bí mật, chờ ngươi đi khám phá. ”
Nói xong, lão giả tay vung lên, một đạo hào quang bắn vào đầu Chu Hy. Chu Hy chỉ cảm thấy trong đầu một trận ầm vang, vô số kiến thức và cảm ngộ như thủy triều ập đến.
Qua một hồi lâu, Chu Hy chậm rãi mở mắt, trong mắt tràn đầy mừng rỡ và cảm kích.
“Tạ ơn tiền bối chỉ bảo. ” Chu Hy lại một lần nữa hành lễ.
Lão giả mỉm cười gật đầu, rồi thân ảnh dần dần tiêu tán.
Chu Hy ở trong sơn động lại lưu lại một lát, tiêu hóa những kiến thức vừa mới thu được.
Bước ra khỏi hang động, mưa đã tạnh, bầu trời xanh ngắt một cách lạ thường.
Chu Hy hít một hơi thật sâu, cảm giác như bản thân đã lột xác. Y tiếp tục leo lên đỉnh núi, lòng tràn đầy tự tin.
Sau một chặng đường gian nan, Chu Hy cuối cùng cũng đặt chân lên đỉnh của núi Cửu Phong. Đứng trên đỉnh cao, y phóng tầm mắt xuống khung cảnh tuyệt đẹp bên dưới, trong lòng dâng lên một cảm giác hào hùng.
“Thật là tuyệt vời! ” Chu Hy thốt lên đầy cảm khái.
Lúc này, ánh nắng ban mai chiếu rọi xuống người y, như khoác lên mình một lớp áo vàng rực rỡ. Chu Hy nhắm mắt lại, lặng lẽ cảm nhận sự bình yên và vẻ đẹp của khoảnh khắc này.
Lưu luyến trên đỉnh núi một hồi, Chu Hy bắt đầu xuống núi. Con đường xuống núi vẫn đầy thử thách, nhưng với kinh nghiệm chinh phục đỉnh núi, y tỏ ra bình tĩnh và tự tin hơn hẳn.
Lúc Chu Hy trở về chân núi, quay đầu nhìn lại Cửu Phong sơn, lòng đầy cảm khái.
“Cửu Phong sơn, ta sẽ trở lại. ” Chu Hy khẽ nói.
Từ đó về sau, Chu Hy càng thêm chuyên tâm nghiên cứu học vấn, đưa những trải nghiệm và ngộ đạo ở Cửu Phong sơn vào trong học thuyết của mình. Danh tiếng ông ngày càng vang xa, trở thành một bậc thầy Nho học lỗi lạc, để lại cho hậu thế kho tàng tinh thần vô giá. Còn câu chuyện kỳ tích giữa Cửu Phong sơn và Chu Hy, cũng lưu truyền trong dân gian, trở thành đề tài được mọi người bàn tán sôi nổi.