Người cha nhìn ánh mắt lạnh lùng của Vân Yên Như, bàn tay run lên vì tức giận.
"Con. . . con thật sự không xem cha ra gì nữa sao? Dám cãi lời ta, thậm chí còn phản kháng? "
Vân Yên Như siết chặt tay, ánh mắt kiên định nhìn thẳng vào cha mình.
"Cha, đừng tưởng rằng con vẫn là đứa con gái yếu đuối như trước đây, để cha muốn làm gì thì làm! Con đã nói rõ rồi, cổ phần đó là của mẹ con để lại, con chỉ lấy lại những gì thuộc về mình mà thôi! "
Lời nói sắc bén của cô như lưỡi dao đâm vào lòng ông Yên. Khuôn mặt ông trở nên méo mó vì tức giận.
"Giỏi! Giỏi lắm! Được lắm, hôm nay mày muốn lật trời rồi đúng không? "
Ông Yên giận dữ vung tay, định tiếp tục ra lệnh cho người làm khống chế cô. Nhưng lúc này, tiếng còi xe từ bên ngoài vang lên chói tai.
"Ầm! "
Cửa chính bị đẩy mạnh ra. Mặc Tử Kiêu xuất hiện, gương mặt lạnh lùng như băng, đôi mắt sắc bén quét qua toàn bộ căn phòng.
"Ông Yên, đây là cách ông đối xử với con gái ruột của mình sao? "
Giọng nói trầm thấp, lạnh lẽo của anh vang lên, từng chữ như mang theo áp lực vô hình đè nén không khí trong phòng.
Ông Yên hơi khựng lại, ánh mắt bất an thoáng qua nhưng nhanh chóng lấy lại vẻ cứng rắn:
"Mặc tiên sinh, đây là chuyện gia đình chúng tôi, không đến lượt cậu xen vào! "
Mặc Tử Kiêu khẽ cười nhạt, bước từng bước về phía ông Yên.
"Chuyện gia đình? Ông ép con gái ký hợp đồng chuyển nhượng cổ phần, cưỡng chế cô ấy từ bỏ quyền lợi của mình, đây mà gọi là chuyện gia đình sao? Nếu hôm nay tôi không đến, e rằng cô ấy đã bị ông cưỡng bức ký tên rồi. "
Ánh mắt Mặc Tử Kiêu tối lại, khí thế mạnh mẽ ép đến mức ông Yên không thể nói nên lời.
"Anh Kiêu. . . "
Vân Yên Như nhìn thấy anh xuất hiện, trong lòng như được tiếp thêm sức mạnh, cảm giác bất an ban nãy nhanh chóng tan biến.
Mặc Tử Kiêu đi đến trước mặt cô, vươn tay nắm lấy bàn tay lạnh giá của cô, ánh mắt đầy dịu dàng.
"Đừng sợ, có anh ở đây rồi. "
Quay đầu lại, ánh mắt anh trở nên sắc bén, nhìn thẳng vào ông Yên.
"Ông Yên, tôi sẽ nói thẳng. Từ hôm nay trở đi, tất cả mọi quyền lực trong công ty sẽ do Yên Như toàn quyền quyết định. Nếu ông dám tiếp tục gây khó dễ cho cô ấy, tôi không ngại biến nhà họ Yên thành quá khứ. "
Câu nói của anh giống như sấm rền vang, khiến ông Yên tái mặt.
Mặc Tử Kiêu không đợi ông phản ứng, kéo Vân Yên Như rời khỏi căn nhà lạnh lẽo ấy.
Truyện được dịch bởi Truyện City.