Chương 6: **Tiền Bối Thành Đồng Bối**
---
Trong khu rừng rậm, hai bóng người quấn lấy nhau trong một trận tử chiến. **Tần Ca** tay cầm **Tàn Nha**, đang đối đầu với một con mãng xà dài khoảng 4 mét, to bằng miệng bát, cơ bắp cuồn cuộn.
Đã mười ngày kể từ khi **nhân vật bí ẩn** giao nhiệm vụ cho Tần Ca.
Trong thời gian này, Tần Ca len lỏi khắp núi non hiểm trở để thu thập các loại thảo dược.
---
### Cuộc hành trình qua rừng núi
Trong hành trình, Tần Ca chứng kiến sự kinh hoàng của rừng nguyên sinh: Những sinh vật kỳ dị và khủng khiếp dần xuất hiện. Có lần, hắn nhìn thấy một con hổ cao hơn mười mét, không rõ cấp bậc, khiến hắn hoảng sợ đến mức không dám đi sâu vào rừng.
Hắn chỉ dám hoạt động quanh khu vực ngoại vi, tập trung thu thập thảo dược theo bản đồ được giao. Trong quá trình này, hắn không ít lần phải chiến đấu với các loài thú dữ, tiêu diệt nhiều sinh vật và thậm chí giết được ba con ma thú **tinh anh cấp một**.
Hiện tại, hắn đang chiến đấu với một con mãng xà khổng lồ.
---
### Đặc tính của con mãng xà
- **Tên:** Mãng Xà Cư Dòng Suối (*Tinh Anh Cấp 1*).
- **Võ lực:** 10.
- **Kỹ năng:**
- **Sức Mạnh Mãng Xà:** Lực lượng x4.
- **Miêu tả:** Sinh vật cư trú tại các dòng suối rừng rậm.
---
**Mãng xà** mạnh mẽ và nhanh nhẹn, quét đuôi phá tan các thân cây to như bắp tay, khiến Tần Ca không thể trực diện đối kháng.
Tuy nhiên, nhờ sử dụng **Cơ Bản Đao Pháp**, Tần Ca giờ đây đã khác trước. Các chiêu thức của hắn, từ chém, đâm, đỡ đến lùi bước, đều trở nên có hệ thống và uyển chuyển hơn.
Hắn không còn lao vào như trước, mà tận dụng sự che chắn của cây cối để di chuyển linh hoạt. **Tàn Nha** vung lên tạo ra các vết thương ngày càng sâu trên thân mãng xà, khiến nó dần kiệt sức.
---
### Sức mạnh của Tàn Nha
Qua những ngày chiến đấu, Tần Ca nhận ra sự đáng sợ của **Tàn Nha**. Thanh đao này không chỉ mạnh mẽ, mà còn có khả năng hấp thụ máu thịt của đối thủ để duy trì độ bền.
Thậm chí, sức mạnh của **Tàn Nha** đã tăng từ **+5** lên **+6**, một minh chứng cho khả năng tiến hóa của nó.
---
### Kết thúc trận chiến
Sau một thời gian quần thảo, cơ thể mãng xà đầy thương tích, các vết rách và máu me chằng chịt khắp thân. Nó phát ra tiếng kêu đau đớn cuối cùng, rồi đổ sụp xuống đất, bất động.
Tần Ca cũng ngồi phịch xuống, mệt mỏi thở dốc. Hắn rút từ túi ra vài miếng thịt tươi, nhai ngấu nghiến để hồi phục sức lực. Đây là thịt của một con ma thú tinh anh mà hắn đã giết trước đó.
“Thịt ma thú không chỉ ngon, mà còn chứa đầy năng lượng. ” Tần Ca nghĩ thầm.
Sau khi ăn xong, tinh thần và thể lực của hắn hồi phục nhanh chóng.
---
### Chiến lợi phẩm
Khi mổ xác mãng xà, **Bàn Cổ** thông báo:
- **Mãng Xà Bì Giáp (Cấp 1):**
- **Phòng ngự:** +10.
- **Tải trọng:** +1.
- **Miêu tả:** Giáp mềm dẻo, nhẹ nhàng, nhưng có khả năng chống chịu tốt.
Tần Ca vui mừng thay ngay giáp da báo cũ bằng bộ giáp mới.
Hắn còn thu thập được một **mật xà (Cấp Đồng)**, có thể sử dụng để tăng khả năng kháng độc. Không do dự, Tần Ca nuốt chửng mật xà, nhận được hiệu ứng:
- **Kháng độc sơ cấp:** Giảm 10% hiệu quả của các loại độc.
---
### Gặp lại nhân vật bí ẩn
Mang theo một bọc lớn vật liệu và thảo dược, Tần Ca quay về tìm **nhân vật bí ẩn**.
Thấy Tần Ca xuất hiện, nhân vật bí ẩn đứng lên, ánh mắt lóe lên tia vui mừng khi nhìn thấy gói thảo dược.
“Thu thập đủ rồi chứ? ” Hắn hỏi với vẻ mong đợi.
Tần Ca đặt bọc xuống, lôi ra một túi nhỏ đưa cho hắn:
“Tiền bối, đã làm ngài đợi lâu! ”
Nhân vật bí ẩn kiểm tra, cẩn thận đếm số thảo dược rồi hài lòng nói:
“Ngươi làm tốt lắm! Ta cần nửa tháng để điều chế thuốc giải độc. Trong thời gian đó, ta sẽ dạy ngươi **Mười Tám Ban Võ Nghệ**. ”
Tần Ca mừng rỡ, lập tức bắt tay vào xây dựng một nơi trú ẩn. Trong khi đó, nhân vật bí ẩn bắt đầu chuẩn bị thuốc giải độc.
---
### Lộ diện khuôn mặt thật
Khi thuốc đã xong, nhân vật bí ẩn uống liền ba bát, toàn thân run rẩy vì đau đớn. Sau nửa giờ, hắn thở phào nhẹ nhõm, cơ thể dần hồi phục.
Hắn ngồi xuống cạnh Tần Ca, nhặt một xiên thịt nướng mà Tần Ca vừa chế biến và bắt đầu ăn ngon lành.
Nhân lúc đó, Tần Ca nhìn rõ khuôn mặt hắn: một thanh niên khoảng 20 tuổi, nước da nhợt nhạt, gầy gò như bộ xương khô.
“Trời đất! Ngươi trẻ thế này mà để ta gọi là tiền bối nãy giờ! ” Tần Ca bực tức hét lên.
Người thanh niên mỉm cười:
“Ta chưa bao giờ tự nhận là tiền bối. Là ngươi tự gọi ta như vậy. ”
Tần Ca lầm bầm, không nói thêm gì nữa, nhưng ánh mắt vẫn đầy khó chịu.
Người thanh niên tiếp lời:
“Ta trốn khỏi gia tộc, bị hạ độc và phế bỏ tu vi. Nếu không gặp ngươi, chắc ta đã chết rồi. Yên tâm, lời hứa dạy ngươi **Mười Tám Ban Võ Nghệ**, ta sẽ không nuốt lời! ”
---
*"Truyện được dịch bởi Truyện City"*