**Chương 19: Tuyệt Địa**
---
### **Cuộc chạm trán với cường địch**
Giữa tiếng gió rít qua hẻm núi, Tần Ca cảm nhận được nguy hiểm đang bao trùm. **Giang Tam** - một cao thủ bậc nhất của nhà họ Giang, thực lực vượt xa những kẻ mà Tần Ca từng đối mặt, đang áp sát anh như một cơn lốc xoáy.
Mỗi nhát chém của hắn nhanh như chớp, sắc bén đến mức dù đã cố gắng hết sức phòng thủ, Tần Ca vẫn bị đả thương. Các vết rạch trên người không ngừng chảy máu, nhưng anh vẫn cố giữ vững vị trí, không lùi bước.
“Không ngờ bọn quý tộc lại mạnh đến thế… nhưng cũng chỉ thế mà thôi! ” Tần Ca gầm nhẹ, ánh mắt rực lên ánh sáng như mãnh hổ bị dồn vào đường cùng.
---
### **Giang Tam - Cao thủ che trời**
“Ha ha ha! Quả nhiên chỉ là một con kiến. Đến đây, để bản công tử xem thử ngươi còn chịu được bao lâu! ” Giang Tam cười lạnh, toàn thân hắn như hòa vào gió, động tác nhẹ nhàng nhưng mỗi lần xuất thủ đều mang sát khí nặng nề.
“Chỉ cần một đòn nữa, ngươi sẽ nằm xuống! ”
**Vù! **
Thân hình hắn lại một lần nữa biến mất, chỉ còn lại tiếng gió gào thét. Tần Ca cảm nhận rõ ràng sát khí ở mọi phía, nhưng không thể xác định được hướng tấn công của Giang Tam.
**Xoẹt! **
Một vết thương dài hiện lên trên cánh tay của Tần Ca.
“Khốn kiếp! Tên này là thứ quái quỷ gì thế? ” Tần Ca nghiến răng. Nhưng anh không để sự đau đớn làm mình chùn bước, ánh mắt anh càng lúc càng sắc bén, giống như con báo săn chờ thời cơ phản kích.
---
### **Phản đòn**
**“Bình tĩnh, tìm cơ hội… chỉ cần một sơ hở! ”** Tần Ca thì thầm trong lòng, gạt đi nỗi đau đang gào thét trong cơ thể.
Giang Tam lại xuất hiện, lần này là ở phía bên trái của Tần Ca, ánh đao lóe lên như muốn lấy mạng anh.
“**Phá chiêu—Cắt góc! **”
**Tàn Nha** trong tay Tần Ca vung lên đúng lúc, tạo ra một đường cong sắc bén. Giang Tam không ngờ Tần Ca lại có thể phản ứng nhanh như vậy, hắn lập tức thu đao để phòng thủ, nhưng vẫn bị một nhát đao cắt trúng vai trái, máu bắn tung tóe.
**“Hắn bị thương rồi! ”**
Tần Ca không bỏ lỡ cơ hội, toàn thân như một con mãnh thú lao vào đối thủ, chém ra từng đòn mạnh mẽ liên tục. Giang Tam lùi lại liên tục, ánh mắt hiện lên vẻ giận dữ và kinh ngạc.
---
### **Đội hình hỗn loạn**
Trong lúc đó, ở phía sau, **Lôi Bạo** và **Phong Liệt** đã dẫn một nhóm nhỏ đột phá ra ngoài vòng vây, cố gắng giữ khoảng cách với đội quân của nhà họ Giang.
“Đại ca! Đừng liều mạng nữa, bọn họ quá đông! ” Lôi Bạo hét lớn, vừa vung đao vừa cố gọi Tần Ca.
“Câm miệng! Ta không cần lời khuyên của ngươi! ” Tần Ca hét lại, ánh mắt không rời khỏi Giang Tam.
Nhưng Tần Ca hiểu rõ tình hình: đây không phải là một trận chiến mà anh có thể kéo dài lâu. Quân đội của nhà họ Giang quá đông, còn bầy sói trong **Thổ Lang Cốc** đang chờ thời cơ để phục hồi và tấn công.
---
### **Sát khí tràn ngập**
“Giỏi lắm, nhưng chỉ đến đây thôi! ” Giang Tam cắn răng, sát khí trên người hắn càng trở nên dữ dội.
**“Phong Nhận Hồi Chuyển! ”**
Toàn thân Giang Tam hóa thành một cơn gió lốc, lưỡi đao trong tay như hóa thành hàng trăm nhát cắt lao thẳng về phía Tần Ca.
Tần Ca biết không thể đối đầu trực diện, anh nhún người lùi lại, nhưng tốc độ của cơn gió quá nhanh. Một đường chém sâu hiện lên trên ngực anh, máu tuôn ra ướt đẫm áo giáp.
“Chết tiệt! Phải phá thế công này…”
---
### **Cơ hội từ sương mù**
Đúng lúc đó, **một luồng sương mù dày đặc** bất ngờ xuất hiện, bao phủ toàn bộ khu vực xung quanh.
“Tiểu Lượng! Là cậu làm sao? ” Tần Ca hét lên.
Từ phía xa, giọng nói của **Chư Cát Tiểu Lượng** vang lên, đầy tự tin:
“Đại ca! Tận dụng cơ hội này mà chạy đi! Sương mù là thứ tôi giỏi nhất, bọn chúng không thể nhìn thấy đường đâu! ”
Giang Tam ngưng lại, ánh mắt tràn đầy nghi hoặc. Hắn không ngờ phe của Tần Ca lại có khả năng tạo ra một lớp sương dày như vậy trong thời gian ngắn.
“Khốn kiếp! Bắt lấy hắn! ” Giang Tam hét lên, nhưng hắn cũng phải cẩn thận hơn vì sương mù ảnh hưởng đến cả hắn.
---
### **Tẩu thoát**
“Cơ hội đây rồi! ” Tần Ca lợi dụng tầm nhìn bị hạn chế, lập tức tung một cú đá mạnh vào ngực Giang Tam, khiến hắn lùi lại vài bước.
“Rút lui! ”
Cả đội nhanh chóng tụ họp và rút lui về hướng **Hạp Cốc Đông**. Sương mù tạo điều kiện cho họ thoát khỏi tầm truy đuổi của quân đội nhà họ Giang.
---
### **Hy vọng cuối cùng**
Sau khi thoát khỏi vòng vây, cả đội tụ lại trong một khe núi nhỏ. Ai nấy đều thở dốc, toàn thân đầy vết thương, nhưng tinh thần họ lại dâng cao vì đã thoát chết trong gang tấc.
Tần Ca ngồi xuống, nhìn về phía **Phong