Thành phố Ngũ Hoa là nơi phòng thủ yếu nhất của quân Nguyên. Trên vùng đất bao la của Hoa Hạ, Ngũ Hoa như một viên ngọc cô độc, lặng lẽ đính kết giữa dãy núi chập chùng và dòng sông uốn lượn. Nhưng bên dưới vẻ ngoài bình yên, lại ẩn chứa những dòng ngầm nguy hiểm.
Ngũ Hoa, một cổ thành lâu đời, từng là trung tâm thương mại và văn hóa sầm uất. Tuy nhiên, khi quân Nguyên như sói như hổ, tiến dần về phía Nam, chiếm thành trì, chiếm đoạt đất đai,
Tuy như chẻ tre, tuy mạnh như vũ bão, nhưng trên chiến trường bao la này, Ngũ Hoa Thành lại là điểm phòng thủ yếu nhất của họ.
Tuy thành lũy Ngũ Hoa Thành cao lớn kiên cố, nhưng sau bao năm tháng và chiến tranh tàn phá, nó đã không còn oai phong như xưa. Những viên gạch trên thành đã bong tróc, như đang kể lại những huy hoàng và gian truân của cổ thành này. Dân chúng trong thành sống trong cảnh khổ sở dưới ách cai trị tàn bạo của quân Nguyên, trong mắt họ đầy sợ hãi và tuyệt vọng.
Tuy nhiên, trong lúc nguy cấp này, một sức mạnh bất khuất đang âm thầm nổi lên trong thành. Họ là những người dân từng bị quân Nguyên bạc đãi, cũng là những người sĩ phu trung thành với đất nước. Họ đoàn kết lại với nhau,
Cùng bàn kế hoạch tiêu diệt địch, thề sẽ bảo vệ quê hương, trừ khử quân Nguyên.
Bóng đêm buông xuống, Ngũ Hoa Thành bao phủ trong bầu không khí lạnh lẽo và tàn khốc. Bên ngoài thành, những trại doanh của quân Nguyên vô tận, ánh lửa đỏ rực nửa bầu trời; bên trong thành, dân chúng nín thở, lo lắng chờ đợi trận chiến sắp tới. Bỗng nhiên, một tiếng kèn vang dội xé tan bầu không khí tĩnh lặng. Ngay sau đó, một đội quân anh hùng xông ra khỏi thành, lao về phía trại doanh của quân Nguyên. Họ cầm theo đao kiếm,
Anh hùng dũng cảm, họ đối đầu với quân Nguyên trong một trận chiến sinh tử. Cuộc chiến vô cùng ác liệt, hai bên giao tranh quyết liệt, tiếng giết chóc vang dội trời. Nhân dân Ngũ Hoa Thành cũng gia nhập trận chiến, họ ủng hộ các anh hùng bằng cách của riêng mình. Có người cầm cung tên tiêu diệt quân địch, có người vung cuốc, xẻng nông cụ để chống cự. Các con đường, ngõ ngách trong thành trở thành chiến trường, khắp nơi đều là những trận chiến ác liệt và tiếng hò reo.
Sau một trận chiến sinh tử, các anh hùng cuối cùng đã đẩy lui được cuộc tấn công của quân Nguyên. Mặc dù mệt mỏi và đầy thương tích, nhưng trong mắt họ vẫn toát lên ánh sáng của chiến thắng. Ngũ Hoa Thành trong trận chiến này đã thể hiện ý chí kiên cường và tinh thần bất khuất, trở thành một nơi đầy màu sắc huyền thoại.
Tuy nhiên, cuộc chiến chưa kết thúc.
Quân đội Nguyên vẫn chưa từ bỏ ý định tấn công và chiếm lĩnh Ngũ Hoa Thành. Họ tập hợp thêm nhiều binh lực để tiến hành vây ráp thành này. Tuy nhiên, nhờ sự nỗ lực chung của nhân dân trong thành và các anh hùng nghĩa sĩ, Ngũ Hoa Thành đã liên tiếp chống lại các cuộc tấn công của quân Nguyên. Những chiến công anh dũng của họ đã vang dội khắp Trung Nguyên, truyền cảm hứng cho nhiều người tham gia vào cuộc chiến bảo vệ quê hương.
Ngũ Hoa Thành, nơi từng được xem là yếu nhất về phòng thủ, nay đã trở thành pháo đài vững chắc chống lại quân Nguyên và bảo vệ quê hương. Tại đây, người ta đã dùng máu và sinh mạng để viết nên những bản hùng ca vĩ đại; ở đây, người ta đã diễn giải tình cảm với quê hương vànghĩa dân tộc bằng sự bất khuất và kiên định. Câu chuyện của Ngũ Hoa Thành sẽ mãi mãi ghi khắc trong tâm trí của con cháu Hoa Hạ, trở thành niềm tự hào và nguồn sức mạnh vĩnh cửu trong lòng họ.
Trên cái đại địa bao la này, Ngũ Hoa Thành yên lặng đứng sừng sững, như một viên ngọc bị lãng quên. Tòa thành trì này, tuy không như các đô thị lớn kia được phồn hoa, nhưng cũng có vẻ đẹp riêng của nó. Tuy nhiên, trong cái thế giới hỗn loạn này, Ngũ Hoa Thành lại trở thành điểm yếu nhất trong hệ thống phòng thủ của quân Nguyên.
Màn đêm như mực, thành lũy Ngũ Hoa Thành dưới ánh trăng trông thật cổ kính và sờn nát. Những viên gạch trên thành lũy đã trải qua bao năm tháng, mất đi vẻ sắc bén xưa kia, trở nên gồ ghề, đầy vẻ hoang tàn. Trên các con đường trong thành, người qua lại ít ỏi, thỉnh thoảng chỉ nghe vài tiếng chó sủa, càng thêm phần u ám và vắng lặng.
Doanh trại của quân Nguyên đóng ở góc Tây Bắc thành. Những lều trại ở đó thưa thớt,
Những tên lính tuần tra lững lờ, như thể chẳng hề nhận ra cơn nguy biến đang ập đến. Bộ giáp của họ đã rỉ sét, vũ khí trong tay trở nên nặng nề và vụng về. Với sức phòng thủ như vậy, trước mặt quân địch hùng mạnh, chẳng khác nào như một con mồi bất lực.
Lúc này, trong rừng rậm bên ngoài thành, một đội quân tinh nhuệ của nghĩa quân đang lặng lẽ tiến gần. Ánh mắt họ kiên định và sắc bén, như báo săn nhìn chằm chằm vào con mồi. Họ mặc bộ chiến bào đen, di chuyển nhanh nhẹn và linh hoạt, như những bóng ma lướt qua bụi cây. Mục tiêu của bọn họ chính là Ngũ Hoa Thành - thành trì phòng thủ yếu ớt này.
Cùng lúc, tiếng vó ngựa vang lên gấp gáp, nghĩa quân như hổ vồ xuống núi lao về phía Ngũ Hoa Thành.
Trong chốc lát, cổng thành đã bị phá vỡ, những tên lính của Nguyên quân hoảng loạn chạy tán loạn khắp nơi. Dân chúng trong thành cũng lâm vào cảnh hoảng sợ, họ chạy tán loạn khắp nơi, tìm kiếm hy vọng sống.
Tuy nhiên, trong cảnh hỗn loạn này, lại có một vị tướng anh dũng bước ra. Ông mặc giáp trụ, cầm thanh long kiếm, dũng mãnh chiến đấu trên chiến trường. Ánh mắt ông kiên định và sắc bén, như thể có thể thấu suốt mọi sự. Dưới sự chỉ huy của ông, quân ta phấn khởi, dũng cảm xông lên. Họ giao chiến ác liệt với quân Nguyên, trong tiếng gươm leng keng, tràn đầy ác liệt và bi tráng của cuộc sống và tử vong.
Khi trận chiến diễn ra, Ngũ Hoa Thành dần chìm vào biển lửa. Ngọn lửa bùng lên cao vút, soi sáng cả bầu trời đêm. Trong ánh lửa này, bóng dáng những chiến sĩ quân ta càng thêm anh dũng và không sợ hãi. Còn những tên lính Nguyên quân thì tán loạn chạy trốn trong biển lửa.
Trên khuôn mặt họ đầy dẫy nỗi sợ hãi và.
Cuối cùng, Ngũ Hoa Thành đã bị quân nghĩa quân thành công chiếm đóng. Quân Nguyên rút lui, để lại khắp nơi là những đống đổ nát và hoang tàn. Vị tướng anh dũng ấy đứng trên thành lũy, nhìn về phía xa. Trên khuôn mặt ông đầy vẻ mệt mỏi và thỏa mãn, nhưng nhiều hơn là niềm kỳ vọng và khát vọng về tương lai. Ông biết rằng, trận chiến này chỉ là khởi đầu, con đường phía trước còn rất dài. Tuy nhiên, chỉ cần họ đoàn kết, dũng cảm tiến lên, không có gì có thể cản bước họ.
Tiểu chủ, chương này còn tiếp theo, xin mời bấm vào trang tiếp theo để đọc, phần sau càng hấp dẫn!
Thích Võ Lâm Thánh Tử: Thánh Hỏa Lệnh, xin mời mọi người lưu lại: (www. qbxsw.
Thánh Hỏa Lệnh - Võ Lâm Chí Tôn
Trang web cập nhật toàn bộ tiểu thuyết này với tốc độ nhanh nhất trên mạng.